Showing posts with label Ất Mùi. Show all posts
Showing posts with label Ất Mùi. Show all posts

2015/02/23

Đủ kiểu cho thuê chồng ngày Tết

Văn Quang - Viết từ Sài Gòn ngày 23.02.2015

Đủ kiểu cho thuê chồng ngày Tết

Trong dịp Tết vừa qua bạn đọc đã “bội thực” vì đã có quá nhiều chuyện, nhiều cảnh về Tết nhất ở VN cũng như ở nước ngoài. Bây giờ quý vị ở đâu cũng có thể xem toàn cảnh Tết ở VN qua “thế giới phẳng”. Nhiều vị còn “rành” hơn tôi vì chịu khó xem phong cảnh quê nhà, còn tôi tuy ở giữa Sài Gòn nhưng cho tới hôm nay chưa hề bước chân ra đến đường hoa “xem nó mần răng”. Bởi cứ nói đến “đường hoa” tôi chỉ nhớ đến Đường Hoa Nguyễn Huệ. Bây giờ nó “chạy loạn” về đường Hàm Nghi với tên gọi Đường hoa Tết Ất Mùi 2015, tôi không còn thích thú nữa.

Những năm trước tôi đến đường hoa Nguyễn Huệ không chỉ đề xem hoa mà từ trong thâm tâm là đi tìm lại kỷ niệm cũ ở chốn này với “những người muôn năm cũ”. Ngay từ ngày mới biết yêu, tôi đã lén lút hẹn cô “nhân tình bé” của tôi ngày 29 Tết gặp nhau ở đường hoa, nàng đi với các anh các chị còn tôi solo đón nàng. Khi đó hai đứa còn giấu gia đình, chưa ai biết chuyện tình mới toanh của chúng tôi, gặp chỉ để nhìn nhau một tí cho đỡ nhớ chứ chưa biết “nháy nháy” như các đàn anh đàn chị. Cái giây phút ấy mới thấy đúng là mùa xuân đi giữa đường hoa Sài Gòn. Làm sao quên!

Rồi đến khi yêu nhau, nắm tay nhau dung dăng dung dẻ giữa đường hoa, ngửi mùi mái tóc nàng lẫn trong hương thơm các loài hoa cộng lại. Ôi trời, hạnh phúc chỉ giản dị có thế thôi mà đến bây giờ còn phảng phất đâu đây. Khi có con cái cũng dắt nhau ra đường hoa ngày Tết, nhìn mồ hôi ướt lưng áo lũ nhóc, bèn kéo nhau vào tiệm kem bên đường Nguyễn Huệ làm một ly, sao kem lúc đó ngon thế. Bây giờ còn thấy ngon.

Tôi kể thế chắc nhiều vị độc giả đứng tuổi đã từng sống ở Sài Gòn, cũng có cái “màn” tình tứ kiểu này hoặc khác một tí thôi.

Nhưng năm nay đến đường hoa lạ hoắc để làm gì, chỉ gợi nhớ thêm hình xưa bóng cũ càng buồn. Nhìn hình ảnh qua các báo, chỉ thấy “mấy chú dê nở hoa” và nhất là vừa nghe tin đường hoa vừa mở cửa đã bị dẫm nát tơi bời, như thế thì văn hóa cũng đội nón ra đi. Chính vì lý do đó, tôi không “lết” ra  đường hoa. Tôi cũng đã quá quen khi nói đến đường hoa là phải gắn liền với Nguyễn Huệ. Nghe cái tên “đường hoa Hàm Nghi” cứ như có ai đó gọi nhầm tên người yêu của mình vậy. Thà ngồi nhà gõ máy kể chuyện với bạn đọc còn thú hơn. Ngày Tết “kiêng” nói chuyện buồn, chuyện tức mình, tôi kể vài chuyện vui vui, có lẽ chỉ có ở VN. Có vị về VN đã biết nhưng cũng có nhiều vị chưa biết loại chuyện này.

Muốn thuê gì cũng có
Chỉ có thời đại này mới phát sinh ra nhiều kiểu kiếm tiền không cần xấu hổ. Bởi ảnh hưởng từ gia đình đến trường học cùng với đời sống xã hội đã tạo nên tâm lý đi học để kiếm tiền, để làm quan, để làm giầu. Cứ anh chị nào có tiền là dân sang cho nên những người ít tiền phải làm đủ cách để kiếm tiền. Khái niệm về đạo đức đã không có chỗ ngay từ thuở ấu thơ. Thay vào đó là “tiên học tiền, hậu học chảnh”. Cứ cái gì có tiền là lao vào làm, cái gì không có thì thuê.
Dịch vụ trông nhà dịp Tết đã đáp ứng nhu cầu của nhiều gia đình.
Vậy thì những “lò cho thuê người” ra đời công khai trên các trang web chẳng có gì lạ. Nó có muôn hình vạn trạng và…. “cam đoan đó là nơi tử tế” (sic!) chứ không phải những động mãi dâm. Tôi không nói đến những dịch vụ đàng hoàng như cho thuê người làm Tết, trông nhà Tết hoặc những nơi chính thức cần người làm thêm. Ở đây, tôi chỉ bàn đến những dịch vụ “lập lờ”, hiểu thế nào cũng được.
1 fanpage rao lời quảng cáo về dịch vụ thuê bạn đi chơi đêm Noel.
Bạn muốn thuê người yêu đi chơi Tết, đi chơi Trung Thu hay bất kỳ lễ lạc nào cũng được, hoặc vờ làm vợ hay chồng chưa cưới để che mắt bố mẹ họ hàng cũng có ngay. Nhưng dịch vụ mà chính tôi cũng “ngọng”, chưa biết tới, đó là cho thuê chồng.
Facebook CLB Cho thuê người yêu.

Ai cần thuê chồng?
Thời nay nhiều phụ nữ trên 30 tuổi vẫn chưa chịu lấy chồng vì nhiều lý do khác nhau. Hoặc là giàu có, kén chọn mãi chẳng được anh nào vừa ý, hoặc chôn sâu một mối tình trong lòng nhưng chẳng bao giờ dám thổ lộ ra hoặc vỡ mộng vì một anh tưởng là quý phái hóa ra chỉ là du côn nên từ đó cạch mặt mấy anh mon men đến tán tỉnh.

Có bà đã từng ly dị và chán cảnh chồng con phiền toái hành hạ. Có bà đã ngoài 40 mà vẫn lẻ bóng. Ở cái tuổi này, người ta vẫn gọi là “cao không tới, thấp không thông”, cái gì cũng chông chênh, lỡ cỡ. Bởi thế mà bà rất khó tìm được ý trung nhân, dù bà cũng chẳng phải người khó tính hay kén chọn gì. Đôi lúc soi gương thấy mình “hơi bị luống tuổi” và vẫn muốn độc thân cho rảnh nợ đời.
Lời giới thiệu dịch vụ cho thuê người yêu cùng những ảnh hình của các cô gái xinh đẹp trên một trang mạng xã hội.
Nhưng những ngày Tết, lòng xuân phơi phới, thấy người ta dập dìu bên nhau bèn động lòng trắc ẩn, lại sợ mang tiếng mình “ế”, có khi bị gia đình thúc ép nên nẩy sinh nhu cầu muốn có người đi chơi Tết, giải quyết việc hãnh diện với họ hàng, nhiều phụ nữ đã tìm đến dịch vụ thuê chồng.

Có cầu ắt có cung nên ngay tại TP. Sài Gòn và Hà Nội có công ty SPN môi giới thuê chồng, với lời mời chào khá hấp dẫn: "Bạn mệt mỏi vì chồng phó mặc toàn bộ việc nhà?. Bạn là người phụ nữ độc thân, góa hay đã ly dị chồng nên không thể tự làm một số công việc?. Đừng lo! Vì đã có dịch vụ cho thuê chồng của công ty TNHH một thành viên TM- DV- ĐT SPN. Bạn muốn thuê chồng kiểu nào cũng có ngay.
Trụ sở Công ty SPN đang khá nổi với dịch vụ cho thuê chồng dịp Tết.
Ngoài ra, mấy chị em cùng cảnh ngộ lần mò tìm trên một số website cũng được cung cấp một vài địa chỉ như: Caphe.vn..., henantrua.net... Trên trang chủ của một website hẹn hò, có chế độ "mở" để tạo những mối quan hệ mới, có rất nhiều cuộc hẹn được thiết lập, để tìm người đi chơi Giáng sinh, chơi Tết, hay thậm chí chỉ là một cuộc hẹn đi cà phê cuối tuần.

Mối quan hệ có đứng đắn thật không?
Lên mạng tìm bạn trai, tìm thuê chồng là một giải pháp hữu hiệu mà nhiều phụ nữ lựa chọn. Gần đây, những lời “chào hàng” mùi mẫn xuất hiện nhan nhản trên mạng, bởi thế, chẳng khó khăn gì cho các chị vào cuộc kiếm chồng...

Người "chồng" đó sẽ giúp bạn làm các công việc như: Sửa chữa đèn chiếu sáng, làm lại mái tôn, sửa đường ống nước, làm mộc... Thậm chí, hộ tống bạn đến những bữa tiệc hoặc dạ hội sang trọng, đi cùng để chọn và xách đồ khi bạn đi shopping, cùng đi uống cà phê, xem phim, trò chuyện và chia sẻ với bạn niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống... Nhưng tuyệt đối không có vấn đề về sex".
Lời giới thiệu dịch vụ cho thuê người yêu và giá cả rõ ràng trên mạng.
Kèm bên cạnh mẩu rao vặt ấy là đầy đủ địa chỉ và số điện thoại cung cấp dịch vụ cho thuê chồng. Và những dịch vụ này mọc lên, ắt hẳn sẽ có người cần đến nó, bởi "cung" thường đi kèm với "cầu"... Nhưng còn những “phát sinh” khác trong hợp đồng cho thuê lại là chuyện khó nói.
Một trang Facebook với gần 15.000 thành viên chuyên cung cấp dịch vụ cho thuê người yêu.
Bà chủ hãng cho thuê chồng là ai
Trên báo Dân Trí, phóng viên báo này đã trực tiếp gặp được bà chủ “hãng cho thuê chồng”. Nữ phóng viên này tiết lộ cuộc gặp đó khá dễ dàng như sau:

“Tiếp tôi tại một quán cà phê sang trọng trên đường Phan Xích Long (quận Phú Nhuận, TP Sài Gòn) là Giám đốc Công ty TNHH SPN (có trụ sở ở quận 2) - bà P.T.T, là một phụ nữ có dáng quê mùa và chuyện trò cởi mở.

Tôi mở lời:
- “Em có một con, chồng ly dị, em muốn thuê một ông chồng nào đó  về hàn huyên tâm sự cho đỡ buồn!”
- Bà T. vồ vập: “Chồng thì lúc nào cũng có, vấn đề là tiêu chuẩn ông chồng của em đưa ra thế nào?”
- “Thì chững chạc, có trình độ một chút”, tôi nói.
- “Ôi, thiếu gì em! Đến với chị thì ok hết!”.

Và, rất nhanh gọn, bà T ra giá: “100 ngàn đồng một giờ!”. Thấy tôi có vẻ băn khoăn “chuyện kia”, bà T vội vàng cam kết: “Không có sex đâu! Công ty đã có hợp đồng về chuyện này rồi!”.  

Ban đầu, yêu cầu “thuê chồng đi du lịch” của tôi bị từ chối thẳng thừng, vì bà T có phần đề phòng. Tuy nhiên khi câu chuyện đôi bên đã có phần cởi mở, bà T cho biết nếu thuê chồng đi du lịch thì phải có thoả thuận khác. Thoả thuận ấy chỉ xoay quanh vấn đề giá cả: 500 ngàn đồng/ngày, 2,5 triệu đồng/tuần. Thuê trọn tháng thì giá lại khác.

Đồng ý với nhau giá cả  xong, bà T đưa một loạt danh sách dài dằng dặc những người sẵn sàng làm lang quân hờ cho tôi.

Sau một hồi kén chọn, tôi quyết định chấm cho mình ông chồng làm bác sĩ (theo quảng cáo của bà T), tuổi đã tứ tuần.

Tôi hỏi nhà môi giới: “Anh này thì em ưng lắm, nhưng lỡ người yêu hay vợ ổng đánh ghen, tạt axít em thì sao?”.

Bà T cười trấn an: “Ông này đang độc thân! Yên tâm đi em ơi!”.

Buổi hẹn đầu tiên
Sau buổi gặp mặt với tôi, qua thư điện tử bà T gửi cho tôi “lý  lịch trích ngang” của hai “ông chồng” để  tôi lựa chọn. “Ông chồng” đầu tiên tên H.H được bà T giới thiệu là bác sĩ đang công tác tại Bệnh viện Chợ Rẫy. Tôi xin gặp mặt nhưng bị khước từ với lý do ông này đang đi công tác. Xác minh tại Bệnh viện Chợ Rẫy, bác sĩ Đặng Vạn Phước - Phó Giám đốc Bệnh viện - khẳng định với tôi bệnh viện không có ai là bác sĩ H.H cả.

 “Ông chồng” thứ 2 có tên là Đ.N.T, theo lời bà T là Giám đốc kinh doanh cho Công ty mực in T.P. Tôi quyết định chọn ông này. Chỉ  một cú điện thoại, chẳng phải chờ đợi lâu, tôi đã được gặp “đức lang quân” của mình. Chúng tôi hẹn gặp nhau tại một quán cà phê trên đường Phan Xích Long.

Đúng hẹn, tôi đến quán cà phê đã thấy “chồng” ngồi đợi sẵn. Đó là một người đàn ông hơi mập, lùn và có giọng nói lý nhí rất khó nghe. Tôi hỏi là giám đốc sao có thời gian làm “chồng” thuê? Ông này nói: “Thì... kiếm thêm chút đỉnh!”.

Chuyện thuê chồng lan man một hồi đến “đoạn Z”.

Tôi hỏi thẳng: Nếu phục vụ “đến bến” thì phải trả thêm bao nhiêu so với hợp đồng cũ. Ông này úp mở rằng giá thì chưa rõ, do công ty quyết định. Nhưng trong “phi vụ” này, anh ta chỉ được hưởng từ 30 đến 50% hoa hồng. Ông chồng sắp thuê gợi ý sau này nếu tôi cần T “làm chồng” nữa thì cứ liên hệ trực tiếp với ông ta, ông sẽ chỉ thu của tôi bằng một nửa so với bà T.

Bà P.T.T.T - Giám đốc Công ty SPN - thừa nhận là Công ty mình có dịch vụ cho thuê “chồng”. Bà T cho rằng có cử người đi gặp khách hàng đang tìm hiểu dịch vụ của công ty mình, còn chuyện đi khách sạn là do hai người này...  tự thỏa thuận với nhau, họ phải tự chịu trách nhiệm trước pháp luật!

Câu chuyện đi thuê chồng giản dị như thế. Còn “chuyện kia” có hay không là do đôi bên thỏa thuận. Người đàn ông làm nghề cho thuê thường giấu nhẹm nghề nghiệp của mình. Đó cũng là chuyện thường tình. Chỉ khi nào thân mật lắm mới biết tường tận cuộc sống của nhau. Người cho thuê và người đi thuê đều thế cả.

Hai cuộc tìm chồng “kiểu mẫu” theo lời kể của người đi thuê
Hồng Anh - 28 tuổi, công ty truyền thông Bách Nhật (Hà Nội) cho biết: "Cứ hai tuần một lần, mẹ tôi gọi điện thoại hỏi xem "có gì mới chưa". Ở quê, bằng tuổi tôi là các bạn đã có con bồng, con bế. Nhân dịp, mẹ ra ăn cưới, tôi mới nghĩ ra kế, thuê chồng... hờ để khỏi bị mẹ nhắc nhở. Tôi liền vào trang web: Henhotrua... làm quen với một người 30 tuổi, làm ở một công ty X, sau hai lần cà phê, người này đồng ý làm "chồng hờ" của tôi.

Anh ấy kể, trước tôi, anh ấy đã làm chồng hờ cho một vài người nên khá quen với kiểu này. Giản dị chỉ là làm chồng "giả vờ" thôi, sau khi "diễn" khá đạt, tôi phải “bồi dưỡng” cho anh ta 500.000 đồng. Mẹ tôi có vẻ yên tâm, vì đã được nhìn thấy "con rể tương lai", từ đó không điện thoại giục tôi nữa. Còn tôi, thì có thời gian tìm hiểu mối quan hệ khác một cách nghiêm túc để tiến tới hôn nhân".

Ngoài tìm chồng hờ để cha mẹ yên lòng, nhiều quý cô tìm đến dịch vụ này để tìm sự chia sẻ, tìm bạn tâm giao. Chị Hoàng Anh (khu đô thị Mỹ Đình, Từ Liêm, Hà Nội) cho biết: "Nhiều người quan niệm rằng, các mối quan hệ trên mạng đều là ảo và không đáng tin cậy, nhưng với tôi, nó không hẳn như vậy. Tôi đã tìm được một người chồng hờ tốt bụng, giờ trở thành người bạn thân của tôi.

Khi nào có chuyện buồn, tôi hay tâm sự với anh ấy, nhà có đồ điện hỏng, đường ống nước bị tắc, tôi cũng nhờ anh ấy đến sửa chữa. Tôi và anh ấy đều đã ly dị, cùng quen nhau trên mạng. Tôi thích một người cao to, lãng mạn nhưng anh ấy thì hơi nhỏ con, lại khô khan nên không thể yêu nhau. Chúng tôi chỉ dừng lại ở mức chia sẻ tình cảm bạn bè. Có việc cần thiết, chúng tôi nhờ nhau và cảm thấy thoải mái với mối quen hệ này...".

Tuy nhiên đó là theo lời “trần tình” của người đi thuê. Còn chuyện riêng tư bí mật chỉ có 2 người biết và thỏa thuận ngầm với nhau chỉ có trời biết. Bà chủ “hãng cho thuê” cũng đành chịu thua.

Coi chừng rơi vào bẫy
Tuy nhiên ngoài những cuộc hẹn công khai và “nghiêm túc”, nhiều phụ nữ cũng gặp chuyện rủi ro khi tham gia vào việc... tìm chồng trên mạng. 

Hấu hết những người đàn ông đi làm "nghề" cho phụ nữ thuê làm chồng trên các diễn đàn hoặc web hẹn hò đều là công nhân hoặc người thất nghiệp, một số ít là sinh viên đang cần việc. Từ việc đóng vai "chồng tốt mã", có ông "chồng hờ" bất lương thực hiện từng bước chiêu lừa tiền, ép tình với những phụ nữ có danh phận, địa vị. Một phụ nữ tên Hoa (ở Ba Đình, Hà Nội, làm viên chức ở công ty xây dựng) bị chồng bỏ theo bồ nhí, cần "chồng hờ" để về quê "che mắt" họ hàng. 

Anh "chồng hờ" này đã đóng trọn vẹn vai trò của mình cứu với giá khá cao. Thế nhưng, sau đó, anh "chồng hờ" này trở mặt, liên tục đòi thêm tiền và doạ, nếu chị Hoa không chi, sẽ về tận quê loan tin cho họ hàng biết sự thật để gia đình chị xấu hổ. 

Trường hợp khác, có người thuê chồng nhưng lại bị vợ của "chồng hờ" cho người đến đánh ghen vì nghi "tòm tem" với chồng mình. Trường hợp khác, một góa phụ 40 tuổi giàu có, bị bà vợ của "chồng thuê” tạt luôn chai axít vào người vì nghi bà quyến rũ chồng mình.
Bà Lương đang đi ăn xin thuê cho người chăn dắt tên Thành.

Ngoài ra còn thứ dịch vụ bất nhân hơn là cho thuê người đi ăn xin. Một anh “chủ lò” đứng ra thuê những ông bà già đói rách mới từ nhà quê ra, những đứa trẻ gầy ốm quặt quẹo rồi đưa đến địa điểm dễ xin tiền nhất để “hành nghề”. Sau đó đến nộp lại cho “ông chủ”. Cái cảnh này không hiếm ở các thành phố lớn.

Cho thuê chồng ở nhà quê
Quả thật tôi rất bất ngờ khi đọc được câu chuyện này ở tận miền Lục Tỉnh.

Vợ chồng anh Tám T ở xã Mỹ Phong – thành phố Mỹ Tho – tỉnh Tiền Giang ăn ở với nhau đã có vài mặt con nhưng không chịu làm ăn nên cảnh nhà trở nên nheo nhóc.

Cư dân ở xã này có tiếng là chí thú làm ăn, bởi nơi đây nổi tiếng khắp cả nước với nghề trồng hoa tết và nghề sản xuất sợi hủ tíu, bún, bánh từ bột gạo.

Tám T. không chấp nhận cảnh quanh năm làm lụng đầu tắt mặt tối trên ruộng rẫy. Lưng dài, vai rộng, lại thêm cái mã ngoài trắng trẻo điển trai, Tám T. tối ngày rong chơi ca hát, đàn đúm nhậu nhẹt chơi bời cùng chúng bạn và…cua gái, chiều chiều thường ra quán cà phê tán dóc. Bất ngờ anh gặp được một người phụ nữ tên B rất thú vị. Tôi chỉ kể tóm tắt câu chuyện khá dài này.

Vài ngày sau cô B. thẳng thừng thừa nhận, ngay lúc nhìn thấy Tám T. cô đã bị hớp hồn nên đến làm quen, cô B. nói thẳng cho Tám T. biết, cô lớn hơn Tám T. 3 tuổi và muốn chung sống với T., bất chấp chuyện anh này đã có vợ con.

Điều kiện đưa ra hết sức giản dị: mỗi tuần Tám T. về nhà cô B. làm chồng 3 ngày, được toàn quyền sử dụng xe cộ đắt tiền và các vật dụng trong nhà như một “chủ nhân ông” thực sự. Đổi lại, cô B. sẽ lo lắng cho Tám T. chu toàn và trả tiền “công làm chồng” mỗi ngày một triệu đồng. Cô B. yêu cầu Tám T. về bàn bạc với vợ con để cùng chấp nhận “hợp đồng thuê chồng”, nếu đồng ý thì thực hiện ngay lập tức.

Tám T. đem chuyện cô B. về hỏi ý vợ, chẳng ngờ bà vợ nghe vậy không thèm nổi cơm tàm bành như bao phụ nữ khác mà cười tươi rói, gật đầu đồng ý cái rụp, lại còn ra điều kiện: tiền công làm chồng phải đem hết về đưa cho vợ, trách nhiệm lo cho Tám T. từ nay thuộc về cô B.

Vậy là chỉ sau một đêm, Tám T. từ anh nhà quê thất nghiệp, không đồng xu dính túi trở thành “giáo sư ngoại ngữ”, ba ngày trong một tuần mang giày da láng bóng, áo bỏ trong quần bảnh bao, đi xe gắn máy đời mới bóng lộn cặp kè bên bà “giáo sư ngoại ngữ” lớn hơn mình 3 tuổi.

Những ngày không làm chồng thì Tám T. về nhà vợ lớn nằm khểnh hoặc lăn lóc với đám bạn hữu bên bàn cà phê, sóng nhậu. Nếu cô B. có nhu cầu tăng thêm thời gian “thuê chồng” bất ngờ, vợ Tám T. sẵn sàng chấp nhận, nhưng những ngày như vậy thì…tiền công tăng gấp đôi theo kiểu “làm ngoài giờ”.

Chuyện Tám T. làm nghề “chồng thuê” xứ Mỹ Phong ai cũng dị nghị. Cười Tám T. một nhưng họ cười người vợ của anh “chồng thuê” tới mười. Mấy bà già trầu ở làng Mỹ Phong nói, xưa nay chưa thấy người đàn bà nào như vợ Tám T. Nhưng ai nói gì mặc họ, vợ Tám T. luôn tự hào là nhờ cho thuê chồng mà gia cảnh ngày càng khấm khá, mua sắm được nhiều tiện nghi sinh hoạt đắt tiền, lúc nào cũng có tiền rủng rỉnh trong túi để ăn xài, chưng diện… Chị ta “ngồi xổm” lên dư luận.

Vài chuyện tôi kể với bạn đọc đúng vào ngày Tết Nguyên Đán này cho vui thôi nhưng bạn cũng đã thấy được chuyện đạo đức luân lý ngay ở nông thôn đã suy đồi tới ngoài sức tưởng tượng của người Việt chúng ta. Làm thế nào chấn hưng đạo đức không phải chỉ vài năm mà làm được. Cái nguyên nhân sâu xa bắt nguồn từ sự băng hoại của toàn xã hội vài chục năm nay, cuộc sống đầy gian dối khiến con người đã quá quen với sự tranh đua khốc liệt bất cần đạo lý. Có lẽ cả thế kỷ sau mới có hy vọng phục hồi vết thương quá sâu nặng này./-

Văn Quang

Khai Dân TríVăn Quang

2015/02/09

Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào

Văn Quang - Viết từ Sài Gòn ngày 09.02.2015

Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào

Khi bài này đến với bạn đọc, chỉ còn vài ngày nữa là Tết Nguyên Đán, Tết cổ truyền VN chúng ta ở trước mặt. Năm nay là năm nhuận nên có tới 13 tháng và tháng cuối cùng trong năm gọi là tháng Chạp thiếu 1 ngày nên mới 29 đã là 30 Tết rồi. Ngày xưa các cụ gọi là “Hai chín lấy làm ba mươi”. Tôi biết bà con tôi ở nước ngoài ăn Tết cũng linh đình lắm, thứ gì cũng có, dưa hành củ kiệu, bánh chưng, bánh tét, kể cả cà pháo mắm tôm. Trên những trang báo ở VN cũng đăng rất nhiều hình ảnh, tin tức về Tết của người VN ở Mỹ. Thế thì Tết ở Mỹ ở Úc ở Canada có “thua” gì ở VN đâu.
alt
Báo VNExpress đưa hình ảnh Tết ở Mỹ.
Nhưng thật ra cái không khí đường phố và công tư sở lại khác rất nhiều. Nhất là những cái chộn rộn xao xuyến của những ngày cuối năm. Nguyên cái việc hàng trăm hàng ngàn người xếp hàng suốt đêm chờ mua vé xe đò về quê ăn Tết cũng đủ thấy cái Tết đối với mọi người quan trọng như thế nào. Phố phường thì hoa hòe hoa sói chăng ngang chăng dọc, mấy nhà trung lưu cũng sửa sang sơn phết lại nhà cửa đón xuân. Lo dọn bàn thờ cúng tổ tiên, lo thu xếp nhà cửa đón khách, nhà nào cũng chộn rộn làm tăng cái nhịp độ “Tết nhất”. Các nhân viên công tư sở đều hí hởn với món tiền thưởng Tết, cho dù năm nay chưa chắc đã bằng năm ngoái. Cô cậu nào cũng lo cho mình một bộ đồ vía đi chơi xuân. Đủ thứ dự định được đặt ra cho ngày Tết kể cả “dự án cờ bạc”.

Trong khi mấy anh dân đen lo túi bụi vì đủ thứ tiền tiêu tết, tiền mua đồ cúng đêm 30, tiền quà biếu đủ thứ “sếp”, tiền lì xì con cháu…
alt
Hàng trăm, hàng ngàn người chờ chực lấy vé xe về quê ăn Tết.
Vẫn còn những con người sống lang thang vất vưởng ngoài lề đường, dưới hầm cầu. Thậm chí có anh mỗi ngày chỉ được ăn một gói mì, mong được ăn một bữa cơm no. Vậy mà tại xã Trịnh Xá (TP Phủ Lý, Hà Nam) một số người khuyết tật bị cán bộ xã bớt tiện trợ cấp xã hội từ 270 ngàn đồng xuống 180 ngàn đồng. Hàng trăm hàng ngàn cảnh đời như thế, kể làm sao hết! Trong khi đó ông tỉnh ủy Thái Nguyên còn xây nhà trái phép rất bề thế chẳng kém gì nhà ông Truyền Tổng thanh tra chính phủ cho đời biết mặt. Cái nghịch cảnh ấy diễn ra “hiên ngang” trước bàn dân thiên hạ, dịp Tết càng lộ liễu hơn.
alt
Anh Ngô Trung Sổng, một người khuyết tật nặng ở xã Trịnh Xá, thành phố Phủ Lý, tỉnh Hà Nam bị quan xã ăn chặn tiền trợ cấp.
Những đại gia đại quan, các em chân dài cặp kè tỉ phú thì đủ mốt chơi sang, đôi khi cái sự chơi sang ấy trở nên lố bịch. Chơi chó, chơi mèo, chơi chim toàn hàng “khủng”. Lắm anh hô khẩu hiệu “quyết tâm không chạy chức chạy quyền” nhưng kiếm được loại hoa kiểng trăm năm hiếm quý giá cả trăm triệu mang đến làm tí quà Tết cho “thủ trưởng” gọi là món quà tình cảm thôi. Nhưng thực chất đó là cái áo bọc chạy chức, chạy quyền chẳng còn xa lạ gì ở VN.
alt
Biệt thự sai phạm của tỉnh ủy viên tỉnh Thái Nguyên - Ảnh của Báo GDVN.
Riêng cánh già chúng tôi, những ngày cuối năm ở Sài Gòn, thường là có bạn bè ở nước ngoài về ghé thăm hoặc “a lô” hẹn nhau ở quán cà phê nào đó rồi kéo nhau ra “đấu láo” chuyện xa xưa, chuyện bây giờ, kẻ còn người mất. Nhiều chuyện cũng “lâm ly” lắm, những lúc đó mới thật sự biết rằng cuộc đời còn đáng sống. 

Nếu bạn sống ở Sài Gòn như tôi, suốt một năm chỉ muốn nằm nhà, muốn “... nhắm mắt để chỉ thấy một chân trời tím ngắt” cho xong chuyện đời mới thấy được niềm vui hội ngộ ấy như thế nào!
Tiếc rằng bài báo này còn quá nhiều chuyện để kể nên xin hẹn bạn đọc vào kỳ khác, tôi kể chuyện này. Đến đây xin nói chuyện tiếp về Tết ở VN.

Cái gì cũng giả, cái gì cũng nhiễm độc, ăn gì cũng chết
Ngoài việc phải đề phòng trộm cướp trong “tháng củ mật” như tôi đã tường thuật trong bài trước, trong thời gian này còn phải đề phòng hàng gian hàng giả cùng các loại thực phẩm nhiễm độc. Trước đây người dân Sài Gòn không bao giờ phải đề phòng các loại thực phẩm này dù hồi đó chưa có nhiều “cơ quan chức năng” và những siêu thị đồ sộ như bây giờ. Dường như cứ mỗi năm vấn đề thực phẩm nhiễm độc càng gia tăng theo số năm. Có thể hiểu nếu năm 2000 có 2000 vụ thì năm 2015 tăng thêm 15 vụ làm ăn gian lận cùng thực phẩm độc hại. Chứng tỏ mỗi ngày đạo đức càng băng hoại thê thảm. Kinh doanh ngày nay không còn khái niệm đạo đức nữa. Nhất là những năm gần đây, mấy chú Trung Quốc kiếm đủ cách len lỏi hàng giả hàng độc hại vào thị trường VN.
alt
Nguyễn Thị Cẩm Hường và Nguyễn thị Sinh sản xuất hạt nêm, bột ngọt giả.
Bọn gian thương ngày càng nhiều, càng tinh vi, đôi khi còn được bọn tham quan che chở, nhắm mắt tiếp tay cho bọn giặc làm hại đồng bào mình. Bây giờ chúng coi đó là chuyện bình thường “làm ăn buôn bán thì phải thế”. Đó chính là nỗi bi đát của cả dân tộc khi tội ác được đương nhiên coi là “bình thường”.
alt
Heo bệnh được giết mổ để đem đi tiêu thụ bị Đoàn Kiểm tra TP Sài Gòn phát hiện.
Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào, cho nên người dân nói “ăn gì cũng có thể chết” không phải là điều nói ngoa. Từ bó rau muống của bác nông dân trồng trong ruộng nhà cũng được tưới bón bằng hóa chất, quả đu đủ, quả soài, quả chanh cũng có thể bị nhiễm độc. Thế thì chẳng còn thứ gì có thể tin được là sạch. Lòng lợn thối, thịt heo chết được tẩy trắng, “hóa phép” thành tươi sống tuồn vào khắp các chợ trông ngon lành hơn cả thị tươi. Cận Tết, thị trường thực phẩm càng trở nên sôi động, nhất là các loại thực phẩm chế biến; các mặt hàng thiết yếu như bánh kẹo, rượu bia, đồ hộp... Đây cũng là lúc các loại hàng không bảo đảm an toàn thực phẩm (ATTP) được dịp trà trộn, tung hoành. Ngay cà cà phê cũng chỉ là đậu nành và hóa chất. Cà phê thơm phức hơn cả cà phê Brasil nhưng là “cà phê đểu”. Bột ngọt là thứ phụ gia được mọi gia đình dùng thường xuyên cũng bị làm giả…

Bạn đọc nhìn qua nỗi bất an của người dân ngay tại hai thành phố lớn nhất nước.

Tại Hà Nội hàng giả bày bán tràn lan
Tại Hà Nội những ngày giáp Tết, thị trường tràn ngập các loại bánh, mứt, kẹo nhập nhèm xuất xứ, chất lượng. Đặc biệt, tại chợ đầu mối Đồng Xuân và khu vực phố Hàng Buồm, hầu hết bánh kẹo, hạt dưa, hạt bí... đều không có bao bì, nhãn mác mà chủ yếu bán cho khách mua theo ký. Thậm chí, các loại mứt như hồng khô, bí, sen... còn được bày tênh hênh trên sạp, không hề có bao, vỏ che đậy. Người bán thổ lộ: “Hầu hết người ta đến mua để bán lại nên không câu nệ đóng gói. Giờ dân kỵ hàng Trung Quốc nên chúng tôi lấy hàng của các cơ sở, làng nghề trong nước sản xuất”.

Theo ông Nguyễn Ngọc Tuấn, Trưởng ban Ban Chỉ đạo 389/TP Hà Nội, Tết năm nay, tình hình vi phạm về an toàn thực phẩm vẫn diễn biến phức tạp. “Sức mua ở mức thấp, hàng hóa không tiêu thụ được, hàng hóa hết “đát”, cận “đát” tồn kho nhiều nên dẫn tới hành vi sửa hạn sử dụng có dấu hiệu tăng. Ngoài ra, tình trạng gia cầm, sản phẩm gia cầm nhập lậu đã được kiểm soát nhưng vẫn chưa hết. Hàng hóa sử dụng giấy chứng nhận kiểm dịch, giấy chứng nhận ATTP không phù hợp; hàng hóa không rõ nguồn gốc được trà trộn vào hàng trong nước, không bảo đảm ATTP, ảnh hưởng tới sức khỏe và quyền lợi của người tiêu dùng”.

Tại thị trường Hà Nội, tình trạng nhập lậu thực phẩm bẩn, không rõ nguồn gốc hiện vẫn rất phức tạp. Gần đây, nhiều vụ việc được phát hiện nhưng vẫn chưa phản ánh đúng tình hình thực tế. Chẳng hạn, đầu tháng 12-2014, Công an TP Hà Nội phối hợp Chi cục QLTT Hà Nội kiểm tra các cơ sở nhập khẩu, kinh doanh thịt trâu thuộc Xí nghiệp Bắc Hà - Công ty MTV Đầu tư và Phát triển nông nghiệp Hà Nội. Khi kiểm tra đã phát hiện và phạt hành chính 135 triệu đồng về các hành vi sản xuất hàng giả, sửa giấy chứng nhận kiểm dịch, buộc tiêu hủy 1.296 kg thịt trâu. Giữa tháng 12-2014, tại Hà Nội cũng phát hiện 3.150 kg cá tầm có xuất xứ Trung Quốc, không hóa đơn chứng từ, trị giá gần 700 triệu đồng.

Tại TP Sài Gòn còn ghê gớm hơn
Trong khi đó, tuần qua, Chi cục Quản lý thị trường (QLTT) TP Sài Gòn đã kiểm soát 37 vụ sản xuất, buôn bán 82.519 sản phẩm và 61.935 kg thực phẩm các loại. Trong đó có 16 vụ buôn bán, vận chuyển hàng không hóa đơn chứng từ, tạm giữ 45 chai rượu ngoại không dán tem nhập khẩu, 1.797 chai sữa nước Ensure loại 237 ml/chai, 2.862 lon nước tăng lực hiệu Redbull do Thái Lan sản xuất, 24.984 gói nước ép trái lê, 200 kg hạt hướng dương sấy khô, 17 kg mứt trái cây không rõ nguồn gốc...

Nhóm hàng “nóng” hiện nay là các loại thực phẩm tươi sống đang được đưa về các TP lớn làm nguyên liệu phục vụ Tết. Vì vậy, các loại thực phẩm bẩn cũng theo vào rất khó kiểm soát.

Tại cửa ngõ phía Đông và phía Tây TP Sài Gòn gần đây rộ lên tình trạng vận chuyển trái phép sản phẩm động vật. Trưởng Trạm Thú y huyện Bình Chánh cho biết hầu như ngày nào cũng phát hiện một số người cố tình đưa gà vịt sống, trứng, thịt heo... về TP qua địa bàn huyện. “Có ngày, chúng tôi xử đến 15 trường hợp” các loại gia súc, gia cầm không rõ nguồn gốc, nếu vận chuyển trót lọt sẽ “chui” vào các lò giết mổ lậu...

Công ty Ve Wong (trụ sở tại phường An Phú Đông, quận 12) thừa nhận đơn vị này có ký hợp đồng bán hơn 68 tấn bột ngọt hết hạn sử dụng cho chủ cửa hàng Lệ Hằng. Giá trị hợp đồng là 517 triệu đồng. Công ty đã giao hàng nhiều lần, số lượng hàng chục tấn. Bột ngọt hết hạn mà người tiêu dùng vẫn sử dụng dễ xảy ra ngộ độc.

Tình trạng thực phẩm đóng gói vi phạm về nhãn cũng rất nhiều, gồm đủ loại mặt hàng như: rượu vang, nước trái cây, bánh mứt, kẹo, trà sâm, nấm linh chi, giò chả... .

Các đoàn kiểm tra cũng đã lấy hơn 14.000 mẫu thực phẩm gửi kiểm nghiệm, kết quả có đến 13,6% không bảo đảm chất lượng, trong đó có những mẫu sai phạm rất nghiêm trọng như: thực phẩm nhiễm E.coli, coliform, nấm mốc... gấp nhiều lần tiêu chuẩn cho phép. Nếu các bạn nhìn thấy những “lò” chuyên sản xuất thực phẩm giả chắc phải phát nôn ọe, kinh tởm đến không ngờ. Các “cơ quan chức năng” thú nhận bắt không xuể, dân đành… phải ăn vậy.

Mỹ phẩm cũng giả
Mỹ phẩm giả cũng làm hại nhiều phụ nữ, làm đẹp vốn là nhu cầu chính đáng của phụ nữ, nhưng càng “làm đẹp” nhiều càng nguy hiểm. Ngày 28/1, Công an TP.Móng Cái phối kiểm tra kho chứa hàng của Zhong Dao Pinh đã phát hiện 31.408 chai mỹ phẩm gắn nhãn mác một số thương hiệu nước ngoài, 200kg nguyên liệu sản xuất mỹ phẩm, 40kg tem chống hàng giả và 200kg giấy giới thiệu sản phẩm, tem nhãn mác sản phẩm có dấu hiệu giả mạo để tiêu thụ tại thị trường Việt Nam. Từ tháng 11/2014 đến khi bị bắt giữ, Zhong Dao Pinh đã bán được khoảng 40 triệu đồng tiền hàng.

'Phù phép' hàng Trung Quốc thành đặc sản Đà Lạt
Những mặt hàng được "rửa nguồn gốc" là dâu tây, khoai tây, các loại mứt khoai sâm, khoai lang dẻo, mơ cay, đào sữa, dâu tây, bắp cải, mơ, hồng...
 
Chỉ trong 15 ngày, cơ quan chức năng tỉnh Lâm Đồng đã liên tiếp phát hiện nhiều lô hàng có nguồn gốc từ Trung Quốc được bán tại thị trường Đà Lạt dưới nhãn mác “Made in Dalat”, đây là sự đánh tráo nhãn hiệu hàng hóa một cách trắng trợn.
alt
Khoai tây Trung Quốc được “biến hóa” khi nhập về để biến thành đặc sản Đà Lạt.

Tại các cơ sở chế biến, những lô hàng “đặc sản” này có bao bì chữ Trung Quốc được các chủ cơ sở nhập về rồi sau đó “phù phép” thành hàng đặc sản Đà Lạt để tung ra thị trường. Mứt Trung Quốc được nhập về Đà Lạt thường là các loại khoai sâm, khoai lang dẻo, mơ cay, đào sữa, dâu tây...

Chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ Thực vật (Sở NNPTNT Lâm Đồng) cho biết: “Một số mặt hàng rau quả của Trung Quốc không thể cạnh tranh nổi với sản phẩm cùng chủng loại của Đà Lạt là bắp sú, cải thảo, khoai tây… Tuy nhiên, không ít tư thương ở Đà Lạt lấy hàng Trung Quốc về “đánh bóng” rồi gắn nhãn mác đặc sản Đà Lạt để tiêu thụ ở thị trường…

Bạn đã thấy tình hình thực phẩm Tết ở VN này như thế nào. Các cơ quan được gọi là “cơ quan chức năng” cũng không thể kiểm soát hết, tôi cũng không thể liệt kê hết các loại thực phẩm độc hại đang tràn lan khắp nơi, từ người nghèo cho tới người giàu đều có thể bị nhiễm độc vì bất cứ thứ thực phẩm nào. Tôi cũng không dám kể thêm sợ tai mắt độc giả cũng bị… ngộ độc. Xin chuyển sang chuyện khác.

Thợ may ăn vải, thợ mã ăn hồ
Cũng vào dịp cuối năm các anh chị có tí quyền hành chức tước cũng muốn kiếm ăn thêm nên tội phạm ngày càng “phát triển”. Ngành nào ăn theo ngành nấy như các cụ nói “thợ may ăn vải, thợ mã ăn hồ”. Hải quan bao che cho buôn lậu, bệnh viện ăn theo bệnh nhân và thuốc chữa bệnh, nhân viên chống buôn lậu đi buôn lậu…

Môt vài thí dụ nhỏ như nữ cán bộ hải quan Tân Sơn Nhất bị điều tra tiếp tay buôn lậu.
alt
Lê Nguyễn Thị Ái Trâm cán bộ Hải quan sân bay Tân Sơn Nhất bị điều tra vì buôn lậu.

Ngày 30/1, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an TP Sài Gòn đã khởi tố, bắt tạm giam và khám xét nơi ở của Lê Nguyễn Thị Ái Trâm (37 tuổi, nguyên nhân viên hải quan sân bay Tân Sơn Nhất) để điều tra về hành vi Buôn lậu.

Cơ quan chức năng phát hiện trên xe có 13 kiện hàng còn nguyên số vận đơn, không bị bong tróc, cắt rách bên ngoài, chưa có dấu hiệu đã được hải quan kiểm hóa. Có tất cả 844 sản phẩm gồm điện thoại iPhone, iPad… trị giá hơn 10 tỷ đồng trong những kiện hàng này.

Nhà chức trách xác định đây là hàng lậu, được Vinh và Hương vận chuyển từ Hong Kong về Việt Nam bằng đường hàng không, qua cửa khẩu sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất. Để nhập trót lọt lô hàng này, họ móc nối với Trâm để không thực hiện việc kiểm hóa hàng theo quy định nhưng vẫn ký tên, xác nhận cho thông quan.

Ăn cắp xăng dầu máy bay
Vụ bắt quả tang diễn ra vào lúc 11h45 đêm 29/1 ngay trong khu vực sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (đường Trường Sơn, P.2, Tân Bình, TP. Sài Gòn). 

Khi các đối tượng dùng ống hút trộm xăng dầu từ xe tải này qua xe tải bên kia hàng rào thì An ninh hàng không và Cục Hàng không đã phục kích bắt giữ, lập biên bản hành vi phạm tội quả tang. 

Trong một diễn biến khác, mới đây Công an đã bắt giữ một băng nhóm gồm 7 tên trộm cắp xăng dầu trong khi kiểm tra chất lượng xăng dầu máy bay thuộc hãng Jetstar neo đậu tại sân bay Tân Sơn Nhất. Trong số 7 người bị bắt giữ có 3 người là tài xế của phòng kỹ thuật thuộc hãng Jetstar. 

Nhóm này khai báo đã hoạt động trong thời gian dài. Mỗi ngày chúng hút trộm và bán ra thị trường khoảng 600 - 900 lít xăng dầu chỉ dành cho máy bay.
alt
Bệnh viện Đa khoa huyện Vĩnh Thuận, nơi xảy ra vụ chiếm dụng hơn 8 tỉ đồng.

3 cán bộ bệnh viện chiếm dụng tiền tỉ
Liên quan đến vụ chiếm dụng hơn 8 tỉ đồng xảy ra tại Bệnh viện Đa khoa huyện Vĩnh Thuận, tỉnh Kiên Giang, Công an tỉnh này vừa ra quyết định khởi tố bị can và bắt tạm giam đối với ông Nguyễn Văn Dũng, nguyên Trưởng phòng Tài chính – kế toán của bệnh viện chiếm dụng hơn 1,9 tỉ đồng, quyết toán khống hơn 747 triệu đồng, chứng từ đưa vào quyết toán nhưng chưa chi tiền gần 3 tỉ đồng. Trong khi đó, bà Trần Hen chiếm dụng tiền thu viện phí gần 2,1 tỉ đồng. Riêng bà Tô Thị Kỳ Trân liên quan trực tiếp đến việc các cá nhân ở Bệnh viện đa khoa huyện Vĩnh Thuận chiếm dụng hơn 8 tỉ đồng tiền quỹ của đơn vị.

“Tội phạm tăng nhanh hơn dân số”, thiếu hàng ngàn chỗ giam
Chỉ nói sơ qua các quan nhỏ ăn vặt kiếm tiều tiêu Tết thôi, còn nói đến tội phạm ở VN thì quá nhiều, nhiều đến nỗi không đủ chỗ giam. Thứ trưởng Bộ Công an cho biết, tại phiên họp thẩm tra mới đây của Ủy ban Tư pháp về dự án luật này: So với quy mô đã được phê duyệt, các trại tạm giam thiếu hơn 14.000 chỗ (tiêu chuẩn mỗi chỗ 2m2), tạm giữ thiếu hơn 12.000 chỗ.

Đại biểu (ĐB) Đỗ Văn Đương (TP. Sài Gòn) nhận định, tốc độ gia tăng tội phạm nhanh hơn tốc độ gia tăng dân số. Cơ quan pháp luật cũng đã có số liệu cụ thể hàng năm tăng cả số vi phạm, số vụ và số bị can. Theo ông, số vụ tội phạm được phát hiện như trong báo cáo chưa tương xứng với tình hình thực tế. Nhiều địa phương tội phạm gia tăng và càng ngày càng lộng hành, tính chất phạm tội ngày càng man rợ khiến người dân rất bất an.

ĐB Lê Văn Hoàng (Đà Nẵng) lấy dẫn chứng tội phạm cướp giật, lừa đảo diễn ra công khai, man rợ và xảo quyệt ở hai thành phố lớn là Hà Nội và TP. Sài Gòn. Ông dẫn ra một thực trạng, tội phạm diễn ra hoành hoành, dân không dám báo công an. Một thực trạng nữa nguy hiểm hơn là tình trạng tội phạm sẵn sàng giết người thân trong gia đình đang diễn ra ngày một nhiều, cho thấy sự suy đồi trầm trọng về đạo đức.

Giá điện tăng, mọi người đều được lợi?
Bài ca “dạo đầu cho việc tăng giá điện” ở VN lần nào cũng thế, nói không tăng hay chưa tăng chính là “phân khúc dạo đầu” cho việc tăng giá điện. Lần này cũng y chang, Bộ Công Thương trấn an người dân bằng cam kết chưa tăng giá điện trước Tết, nói thế là người dân hiểu liền, sau Tết sẽ tăng và có lẽ còn tăng mạnh hơn các kỳ trước. Tuy nhiên “bài ca dạo đầu” lần này có vẻ hơi kỳ cục.

Chủ tọa cuộc họp báo thường kỳ của Bộ Công Thương chiều 2/2 vừa qua, hầu hết câu hỏi mà Thứ trưởng Đỗ Thắng Hải nhận được đều xung quanh kế hoạch tăng giá điện, Thứ trưởng Đỗ Thắng Hải nói: ““Giá điện theo thị trường thì Chính phủ không phải bù lỗ. Bởi khi đó, giá điện sẽ có cạnh tranh, các doanh nghiệp tham gia thị trường sẽ đầu tư vào cơ sở hạ tầng, công nghệ,… để tạo ra giá thành điện rẻ nhất, từ đó người dân và doanh nghiệp được hưởng lợi.”!

Doanh nghiệp và người dân nào cũng lo sốt vó khi giá điện tăng. Nhiều doanh nghiệp trong lãnh vực xi măng, nước sạch, dệt may, phân bón, kinh doanh khách sạn… sẽ phải trả thêm hàng chục triệu, hàng trăm triệu đồng, thậm chí cả hàng tỉ đồng. Người dân có thể chỉ phải trả thêm vài chục ngàn đồng đến vài trăm ngàn đồng một tháng… Như thế thì gọi là “có lợi” ở đâu?

Phát ngôn của ngài thứ trưởng đã làm nổi sóng bất bình trong dư luận, tôi chỉ nêu một lời bình luận rất ngắn gọn của một độc giả trên báo chí VN:

-Bạn Le Tuan Hoang viết: “Lợi thì có lợi nhưng răng chẳng còn vì vặt răng ra trả tiền điện à”!

Các cụ đã dạy “miệng nhà quan có gang có thép” mà. Nói kiểu gì chẳng được./- 

Văn Quang

Khai Dân TríVăn Quang