Showing posts with label Quang Trung. Show all posts
Showing posts with label Quang Trung. Show all posts

2016/03/23

LẬP TRƯỜNG DÂN TỘC: CON CÁ GIẨY CHẾT (04)

LẬP TRƯỜNG DÂN TỘC
Bài số 4

CON CÁ GIẨY CHẾT

HỒ TẤN VINH

Những người Việt Nam trên 60 tuổi vẫn còn nhớ những bài sử từ khi đi học tiểu học. Thầy giáo, Cô giáo hăng say giảng dạy và đám con nít chú ý lắng nghe. Nào là vua Lê Thánh Tông nhân hậu. Mùa đông không biết dân có đủ áo mặc không? (Thấy dân rét mướt nghĩ mà thương). Nào là những anh hùng hào kiệt Lý Thái Tổ, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung đánh đuổi quân Tàu xâm lược, giữ vững bờ cỏi, bảo vệ độc lập quốc gia.

Không chỉ có những danh nhân lỗi lạc là đáng mến, giữa người dân với nhau cũng có những cư xử dễ thương. Chuyện người này giúp người kia trong lúc hoạn nạn, những hành động bênh vực người cô thế, phơi bày oan ức, lấy lại công đạo cho nạn nhân đều là những chuyện hằng ngày. Khi bị thiên tai, Miền Nam gởi cứu trợ Miền Bắc là chuyện coi như đương nhiên. Bản tánh nhân hậu, hòa nhả, nghĩa hiệp của người Việt là những đức tánh quý báu mà con người phải có để làm người. Nó kết hợp người dân và người cai trị thành một khối. Nó làm nên sức mạnh của quốc gia. Được làm một người Việt đứng giữa trời đất là một hãnh diện vô cùng.

Trực tiếp xâm lăng một quốc gia như vậy để đô hộ sẽ gặp ngay những chống đối sống chết. Một cách tinh vi để thôn tính một quốc gia như vậy là làm sao những vốn liếng của một nền văn hóa cao độ đó không còn nữa.

Giờ đây, người ta bàn về sự suy đồi của đạo đức. Một em bé bán rong trên xe lửa làm đổ tràng bánh. Người lớn tuổi đứng chung quanh vội vàng lượm lên - không phải dùm cho em bé mà - để vào túi riêng của mình! Dân chúng đối với nhau như vậy mới tương xứng cách các quan lớn đối với dân. Chuyện công an dàn dựng nhân chứng, giả tạo bằng chứng để buộc tội, đánh chết người trong đồn trở thành bản chất của công an rồi. . Trên dưới đều đạp lên nhau mà sống.

Cách mạng vô sản qua cuộc ‘cải cách ruộng đất’ đã đánh tan đi những giá trị làm người để thay vào đó một thú tánh man rợ. Đấu tranh giai cấp là gì nếu nó không phải là hô hào, kích động những con người hiền lương thành những kẻ sát nhân để giựt của? Không nói có, có nói không, ngang ngược đủ chiều, thất tín, thất hứa đều được đảng CS tôn vinh là ‘đạo đức cách mạng’. Kéo dài hơn nữa thế kỷ nay, thành quả của cách mạng vô sản, trồng người vô sản là cái gì? Những tiếp viên air Việt Nam bị bắt quả tang ăn cắp đồ ở ngoại quốc, các phi công air Việt Nam đi buôn lậu bị bắt tại trận ở ngoại quốc. Họ đều là thành phần đặc tuyển của chế độ đó. Mà còn phải là ‘Bắc Kỳ’ mới được nhe. Còn hãnh diện lắm sao?

Ai đã gây ra thảm họa hôm nay?

Chủ mưu là Hồ Chí Minh mà bây giờ ai cũng biết là một tên Tàu gián điệp. Hồ Chí Minh không có đi tìm đường cứu nước gì cả, mà là đi câu cá. Miếng mồi là chủ nghĩa cộng sản. Con cá Việt Nam ăn mồi, mắc câu. Từ đó là bể dâu.

Những chiến thắng ở Điện Biên Phủ, cuộc giết hằng trăm ngàn người ở Miền Bắc, công hàm thừa nhận biển đảo cho Tàu, cuộc chiến thắng 1975 ở Miền Nam đều là những mắc xích mà chiếc xe Việt Nam phải lăn qua để cuối cùng rồi nằm gọn trong tay Tàu cộng. Một kế hoạch quy mô như vậy với sự tiếp tay của mấy đời Tổng Bí Thư với vô số cán bộ Trung Cộng nằm vùng làm sao mà cưỡng lại được? Làm sao làm chệch hướng đi? Gần đây nhứt có phải là Nguyễn Phú Trọng nói Tổng Bí Thư phải là Bắc kỳ sao? Đó có nghĩa là gì, nếu không phải là xiết lại hàng ngũ những đứa ‘con hoang’? Cộng Sản Nam Kỳ phải ‘cầm dùm’ cho Cộng Sản Bắc Kỳ. Vì Cộng Sản Bắc Kỳ còn có cái nghĩa vụ thiêng liêng ‘cầm dùm’ cho Cộng Sản Tàu . . . ! Những tưởng đi làm ‘Cách Mạng Vô Sản Thế Giới’ là một dấn thân hào hùng - đi hy sinh mình cho một lý tưởng cao đẹp - không dè nguyên hình nó chỉ là một lá bài tráo ‘cầm dùm’. Thật là tục tĩu.

Thợ câu Hồ Chí Minh đã câu được con cá Việt Nam nay là đã hơn 70 năm rồi. Thi hành mật ước Thành Đô, cũng đến lúc phải kéo con cá lên bờ. Tới giờ chiên phùng nó lên như con cá hóa long. Cái trò ‘bầu cử Quốc Hội’ sắp tới chỉ là một màn kịch rẽ tiền đánh lạc hướng để câu giờ - cũng như hai cái trớt quớt trước đây - nó làm sao thay đổi được cái kế hoạch bàn giao?

Chỉ còn một chút hy vọng nhỏ nhoi. Con cá bình thường khi đã mắc câu rồi thì càng nuốt mồi càng mắc dính. Nhưng cũng có con không cam phận, chịu đau thương mà vùng vẫy. Có con xức mép nhưng thoát thân được.

Chìm trong quốc nạn, 4 triệu đảng viên CSVN không chỉ có bọn trực tiếp bán nước trong Bộ Chánh Trị hay Bộ Giáo Dục, mà từ thằng công an giả dạng côn đồ đến ‘Ngài’ Thẩm phán tuyên án theo chỉ thị, tất cả cũng là những con cá mắc câu. Nếu dám chấp nhận đau thương nhả mồi Xã Hội Chủ Nghĩa ra thì có thể thoát được liền. Trở về với dân tộc, dựa vào dân, đó là cách duy nhứt mà họ có thể làm để cứu nước và cũng là để tự cứu mình.

Nhưng nếu họ ngoan cố thì đảng CSVN sẽ đi chết một mình. Ở bước đưòng cùn, dân tộc Việt Nam sẽ biết lấy máu mình mà tìm cách thoát thân.


HỒ TẤN VINH
Melbourne
Ngày 23 tháng 3 năm 2016

Những bài viết của tác giả Hồ Tấn Vinh được lưu trữ tại Khai Dân Trí

Khai Dân TríHồ Tấn Vinh

2014/02/04

KỶ NIỆM CHIẾN THẮNG ĐỐNG ĐA

KỶ NIỆM CHIẾN THẮNG ĐỐNG ĐA

(Cách đây 225 năm - Mồng 5 Tết Kỷ Dậu 1789)

Võ Đại Tôn


Hôm nay
Ngày kỷ niệm chiến thắng Đống Đa
Lừng danh Lịch Sử.
Chúng tôi, đàn con lưu vong viễn xứ
Xin cúi đầu lạy tạ Cha Ông.
Những bậc Anh Hùng bảo vệ núi sông
Qua chiến tích nghìn thu dũng liệt.
Đuổi xâm lăng, rạng ngời trang Sử Việt
Nét vàng son Tự Chủ giống Rồng Tiên.
Bành tượng uy nghi tỏa khí hùng thiêng
Quân thần tốc băng sông vượt suối.
Hẹn về Thăng Long xô thành bạt núi
Dựng cao cờ trên đỉnh trời Xuân.
Vì Tổ Quốc đâu quản ngại gian truân
Đem xương máu lót đường hoa Đại Nghĩa.
Tiếng voi đi, ngựa hí, rền vang trận địa
Lộng tinh kỳ Đại Đế gió bừng say.
Bắc Bình Vương uy dũng dáo vèo mây
Vung thần kiếm oai linh ngời tinh đẩu.
Đánh cho tan loài Bắc phương thảo khấu
Diệt cho tàn quân cướp nước xâm lăng.
Đại Việt ta, nền tự chủ vĩnh hằng
Không cúi nhục, giữ sơn hà xã tắc.
Một trận tiến công, quân thù xanh mặt
Trống Ngọc Hồi thay pháo Tết mừng Xuân.
Hai trận tiến công, Quân-Tướng hợp quần
Như vũ bão, đạp phăng thành Khương Thượng.
Sầm-Nghi-Đống bơ vơ dưới trướng
Đành sát thân, quân vỡ mật tan hàng.
Núi Loa Sơn thây giặc máu nồng loang
Hồn chưa thoát nỗi kinh hoàng khiếp vía.
Đống Đa, nơi quân thù tuyệt địa
Thành mồ chôn, tan vỡ mộng Thanh triều.
Hai mươi vạn hùng binh với tướng ngạo quân kiêu
Trong phút chốc phải tan đàn rã đám.
Trời Bắc phương mây mù ảm đạm
Quân xâm lăng cởi giáp quy hàng.
Lũ đuôi sam quỳ lạy kêu van,
Tôn-Sĩ-Nghị trốn chui về biên giới.
Thành Thăng Long tinh kỳ phất phới
Triệu lòng dân mở hội hoa đăng.
Một mùa Xuân Chiến Thắng vĩnh hằng
Trang sử mới trời phương Nam định vị.
Đến muôn đời, nét vàng son cao quý
Dành riêng Người Áo Vải đất Tây Sơn.

*
* *

Ngày hôm nay
Cả non sông đang dậy sóng căm hờn
Mộng xâm lăng từ Bắc phương tái diễn.
Bản Giốc, Nam Quan, Hoàng Sa đảo biển
Rừng Tây Nguyên thành sứ quận chư hầu.
Cộng Sản Việt Nam xin dâng hiến cúi đầu
Quên sử cũ, vì đảng riêng toàn trị.
Chúng tôi đây, nguyện bền gan vững chí
Dù tha phương xin vẹn giữ Tâm thành.
Cúi lạy Tiền Nhân từng lẫm liệt uy danh
Xin dẫn bước cho Toàn Dân quyết thắng.
Xuân Dân Tộc trời phương Nam rạng nắng
Hoa Tự Do nở đẹp bước quân hành.
Cờ Quang Trung lồng lộng giữa trời xanh
Gương Tự Chủ một thời đang chỉ hướng.
Quê Hương cội nguồn một ngày mai hưng vượng
Đàn con về chung máu giữ non sông !.

Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh)

Khai Dân TríHoàng Phong Linh