Trầm Bê và số phận Nguyễn Văn Bình
Chiều
24/02/2017, Ngân hàng Nhà nước đã công bố quyết định chấm dứt vai trò
quản trị, điều hành của ông Trầm Bê và con trai ông là Trầm Khải Hòa tại
Ngân hàng TMCP Sài Gòn Thương Tín – Sacombank.
Ngay lập tức,
nhiều tờ báo đồng loạt đặt tít lớn, như một tiếng reo mừng
rỡ “Chấm dứt vai trò ông Trầm Bê và con trai tại Sacombank“! Nó chứng
tỏ là dư luận chờ đợi cái quyết định này từ lâu rồi.
Bởi
vì sau khi ông Nguyễn Tấn Dũng ngã ngựa, người đầu tiên mà
người ta dự đoán sẽ “biến” theo là ông Trần Quốc Liêm, em vợ
ông Dũng, trung tướng cục trưởng cục cảnh sát, người đựơc cho
là thủ phạm tổ chức vụ đầu độc ông Nguyễn Bá Thanh. Người
thứ hai là Tư Thắng em trai ông Ba Dũng, không làm gì cụ thể
nhưng nổi tiếng với danh hiệu “Vua cò Sài thành”, chuyên kinh
doanh quan hệ và chữ ký cho Dự án. Tiếp đến là Trầm Bê và
Nguyễn Văn Bình, Hoàng Trung Hải và Đinh La Thăng rồi mới đến
Vũ Huy Hoàng.
Có nghĩa là Trầm Bê xếp ngay sau những
“ruột thịt” của ông Dũng, khớp với cái mà ông ta từng nói “tôi
coi anh Ba như người ruột thịt, anh Ba sống thì tôi sống, anh Ba
sổ mũi thì tôi bịnh.” (thư tố cáo của Trịnh Văn Lâu).
Nhưng
những gì diễn ra trên sân khấu đã không như vậy, thậm chí còn
ngược chiều. Trong những dự đoán trên, chỉ duy nhất ông em vợ
ông Nguyễn tấn Dũng, ông Trần Quốc Liêm là biến mất thật, nhưng
biến một cách lặng lẽ, bí mật, không một dấu vết, không một
tiếng động, không ai biết bây giờ ông này ở đâu, sống hay đã
chết, có tin đồn ông này bị ông Thanh hiện về đòi xác, rồi
hoá điên, trong khi lại có người nói nhìn thấy ông ta lê lết ăn
xin ở chợ trời tỉnh Bình Phước (!) Tư Thắng thì tất nhiên biến
mất, vì ông Dũng không còn, thì quan hệ với ông còn “xơ múi”
gì mà buôn, còn chữ ký của ông và vây cánh của ông bây giờ cho
không, chẳng ai thèm.
Chuyện ngược chiều là chuyện cả 3
ông: Bình, Hải và Thăng, không những không biến, mà còn leo
ngược lên bộ chính trị. Ông Bình lên ban bí thư, trưởng ban kinh
tế Trung ương. Ông Hải và ông Thăng leo lên làm bí thư hai thành
phố quan trọng nhất nước. Người đứng cuối trong danh sách dự
đoán Vũ Huy Hoàng đột nhiên nhảy ra “chết” trước, bị Ban Bí thư
xóa chức nguyên bí thư đảng ủy Bộ Công thương, chính phủ kỷ
luật xóa chức nguyên Bộ trưởng nhiệm kỳ 2011-2016.
Sacombank
đứng cuối cùng trong danh sách các ngân hàng sẽ bị xử lý
trong năm 2017, bao gồm VNCB, Oceanbank, GPbank, DongABank và thương
mại cổ phần Sacombank.
Ngân hàng Xây Dựng VNCB đã xử ngày
9/9/2016 với kết quả ông Phạm Công Danh, nguyên chủ tịch Hội
Đồng Quản Trị chịu án 30 năm tù.
Ngân hàng Oceanbank bắt
đầu xử sơ thẩm ngày 27/02/2017, bao gồm ông Hà văn Thắm, cựu
chủ tịch hội đồng quản trị cùng 47 bị can khác dự kiến diễn
biến trong 20 ngày, nghe chừng cũng giống ông Công Danh, 30 năm.
Nhưng,
những ngân hàng có tên trong danh mục các ngân hàng phải xử lý
đầu tiên trên đây chính là những ngân hàng mà ngay khi mới ra
Hà nội, nhậm chức trưởng Ban Nội chính Trung ương, ông Nguyễn
Bá Thanh đã từng tuyên bố “sẽ bắt liền, không nói nhiều”. Người
ta nói, ông Thanh là một tên võ biền, bởi vì, đã đánh thì
không nói, chưa đánh mà đã nói thì chết trước khi kịp ra đòn.
Thế mà đúng. Xung quanh ông ta có tầng tầng lớp lớp kẻ thù,
ẩn hiện như bóng ma. Không con ma này giết, thì con khác.
Trước
tiên kẻ thù của ông Thanh là ông Dũng, thủ tướng, vì ngân hàng
Bản Việt của cô con gái ông là ổ “công nghệ đút lót và rửa
tiền”; trung tâm “chuyên trị” các giao dịch kinh doanh các loại
“quan hệ”. Thứ đến là thống đốc ngân hàng nhà nước Nguyễn Văn
Bình, sư phụ của các chiêu thức “Tay không bắt giặc”, “Mỡ nó
rán nó”, bố già của những đại gia Nguyễn Đức Kiên khi trước,
của Trầm Bê, Phạm Công Danh và Hà Văn Thắm sau này, cùng với
vài chục ngân hàng đàn em khác, mọc lên như nấm từ sau năm 2008,
khi Nguyễn Văn Bình được ông Dũng chỉ định đích danh thay ông
Nguyễn Văn Giàu, người bị cho là “lệch pha” với Thủ tướng, bị
ông Dũng “đá” sang Quốc hội.
Sở dĩ Bình cố tình cho
phép các ngân hàng cổ phần tư nhân mọc lên như nấm sau cơn mưa,
vì Bình đã tính tới vụ “gặt tiền” thông qua các chiến dịch
thâu tóm và thanh toán bằng chính sách “tái cơ cấu và tái sắp
xếp”. Bình thừa kinh nghiệm, chỉ cần loan tin “tái cơ cấu” hay
“tái sắp xếp”, là tiền ào ào chảy vào cửa nhà Bình, vì tiền
của cái đống ngân hàng nhố nhăng này toàn là tiền cướp giật
được, chúng sẽ chẳng tiếc gì, chỉ cần được tiếp tục tồn tại
để tiếp tục cướp giật nữa.
Trước khi bị diệt, trước khi
biết là con mồi của Bình, thì tất cả các ngân hàng, cả to
cả bé, tất cả đều muốn xé xác Nguyễn Bá Thanh, kẻ đang sắn
tay, lăm le cướp miếng mồi nhày nhụa của họ. Và họ biết, phía
sau họ có những nhân vật “khổng lồ” che chắn. Sau này, khi ông
Dũng không còn gậy trong tay nữa, chính họ là người tiết lộ ra
rằng, những nhân vật khổng lồ phía sau ấy chính là ông Bình
thống đốc và và ông Dũng thủ tướng.
Không biết sáng
kiến đầu độc ông Thanh là đề xuất của kẻ nào, nhưng người ta
đã đồn rằng, “kế hoac̣h” được Trầm Bê sốt sắng “ủng hộ”. Chi
phí cho toàn bộ phí tổn của kế hoạch và “thuốc” điều trị
của Nguyễn Bá Thanh do Trầm Bê tự nguyện cáng đáng, vì mặc dù
kế hoạch do trung tướng cảnh sát Trần Quốc Liêm chỉ đạo, nhưng
“thuốc” dùng cho kế hoạch, ở Việt Nam, nghe nói, chưa tổng hợp
được, vẫn phải lấy từ nguồn Trung Quốc. Trầm Bê là người gốc
Hoa, có đường dây từ ngày còn là trùm lừa bịp cờ bạc tại
xứ chùa Tháp.
“Thuốc” của Trung Quốc có đủ loại, có
lọai tác dụng ngay sau vài giây, vài chục phút, có loại vài
tháng, có loại vài năm mới lộ diện, cần lọai nào, có loại
đó.
Xin lưu ý mọi người rằng, những chuyện kể trên là
chuyện hư cấu, chuyện tưởng tượng, nhưng là chuyện được nói ra
từ miệng một nguyên chủ tịch ngân hàng từng có quan hệ với
Trầm Bê. Việc cuối cùng, chỉ có một mình Trần Quốc Liêm biết,
Trầm Bê chỉ là người giao hàng lúc đầu và chi tiền lúc cuối.
Và bây giờ, ông Trần Quốc Liêm ở đâu hay bị ai “thịt” rồi, chỉ
có trời biết, đất biết và mình ông ta biết.
Chuyện cha
con ông Trầm bê chính thức chấm dứt vai trò tại Sacombank đáng
lẽ cũng là chuyện thường, bởi vì hai cha con ông này, thực ra
đã bị tước quyền từ năm 2015. Thông cáo của Ngân hàng nhà nước
ngày 14/08/2015 cho biết “Ông Bê đã tự nguyện cam kết ủy quyền không
hủy ngang, vô thời hạn các quyền cổ đông cho Ngân hàng Nhà nước sau khi
hai ngân hàng (PNbank và Sacombank) sáp nhập” và “ông Trầm Bê sẽ
không tham gia quản trị, điều hành ngân hàng sau sáp nhập”. Nhưng phải
mất một năm sáu tháng sau, ngày 24/02/2017, chính phủ ông Phúc
mới chính thức gạt được cha con ông này ra khỏi Sacombank. Đúng 1
năm, sau khi ông Dũng bị đẩy lên vỉa hè và trở về làm người
“tử tế”.
Đặt chuyện này trong bối cảnh cả 5 ngân hàng sẽ
lần lượt bị xử lý, vụ án Vinashine vừa có hai án tử hình,
trùm lừa Huyền Như chung thân, Phạm Công Danh 30 năm tù, Hà Văn
Thắm đang hầu toà, không dưới 30 năm. Trần Phương Bình – tổng giám
đốc Ngân hàng Đông Á ở TP.HCM – bị miễn nhiệm vào nửa cuối năm 2015.
Nhưng mãi vừa rồi, cuối năm 2016 mới bị Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ
Công an khởi tố và bắt giam. Ông Vũ Huy Hoàng bị mất chức nguyên
bộ trưởng nhiệm kỳ thứ hai 2011-2016. Từ kết luận của Ban Kiểm
tra trung ương,Võ Kim Cự và cả gánh Hà Tĩnh Formosa đang chờ
quyết định kỷ luật… sẽ thấy những con sóng này rồi sẽ tiếp
tục cuốn đi những gì.
Vũ Huy Hoàng có thể tạm dừng tại
chỗ chờ Trịnh Xuân Thanh bị dẫn độ về từ nước ngoài. Vũ Đức
Thuận trong trại giam chắc chắn đã khai hết, nhưng không có
Thanh, thì không thể xử. Vũ Huy Hoàng sẽ chưa phải hầu toà để
chịu án, và vì vậy mà Đinh La Thăng còn chưa bị sờ gáy, vẫn
có thể tung tẩy hò hét.
Vũ Kim Cự và bè lũ dính
Formosa Hà Tĩnh sẽ phải nhận kỷ luật và bị ép “thành khẩn”
nhận khuyết điểm, lộ ra những nghi vấn tạo cớ cho những điều
tra tiếp theo, rất có thể cho một vụ án, mà những phần tử
dính liú không thể không có tên Hoàng Trung Hải. Ban bí thư chủ
trương đánh Vũ Kim Cự rồi dừng, hay đi tiếp? Ông Cự từng nói,
“Hà Tĩnh cấp phép, nhưng phải do cấp trên đồng ý thì Hà Tĩnh
mới cấp được”. Chính tay ông Hoàng Trung Hải ký hai công văn
323CV/TTg ngày 04/03/2008 “đồng ý để Formosa lập Dự án” và
869CV/TTg ngày 6/6/2008 “đồng ý cho Tập đoàn Formosa thực hiện
đầu tư”. Như vậy, nếu ông Cự và bè lũ Hà Tĩnh phải ra toà,
thì ông Hải làm sao thoát án?!
Nhưng còn chuyện cái tượng
vàng ông Hồ nặng 50kg mà người ta đồn Formosa biếu ông Trọng
thì sẽ như thế nào, có điều tra không?
Chuyện sẽ vẫn để ngỏ, nhưng ai là người chủ trương để ngỏ? Ai có quyền để ngỏ? Ai?
Trầm Bê sắp tới sẽ bị điều tra vụ thâu tóm ngân hàng Sacombank.
Ngân
hàng Phương Nam (PNBank) do gia đình Trầm Bê nắm tới 28% cổ
phần, là ngân hàng do ông Bình ký giấy phép thành lập và
chính ông Bình ký quyết định phê chuẩn Ban quản trị bao gồm cha
con ông và người nhà ông Trầm Bê. Không có ông Bình, không có
ngân hàng Phương Nam. Vốn điều lệ đăng ký thành lập của Phương
Nam bank chỉ có 4000 tỷ, nhưng ngay lập tức được ngân hàng ACB
của bầu Kiên rót vào 5000 tỷ và Ngân hàng Nhà nước cho vay 5000
tỷ.
Và không ai biết có phải Ngân hàng này được ra đời
để phục vụ kế hoạch của ông Bình thâu tóm Sacombank của ông
Đặng Văn Thành, “người sáng lập với vốn điều lệ ban đầu là 3 tỷ đồng,
tới khi chuyển giao ở thời điểm năm 2012, mạng lưới của ngân hàng này là
417 chi nhánh, hoạt động ở 3 quốc gia và có 9 công ty con trong nhiều
lĩnh vực”. “Vốn điều lệ lúc tôi rời đi đã lên tới 10.000 tỷ, tổng tài
sản là 146.000 tỷ và lợi nhuận hàng năm cũng đạt khoảng 4.000 tỷ”.
Điều
đáng nói là thủ đoạn thâu tóm Sacombank bắt đầu bằng chiến
thuật “mỡ nó rán nó”, mà chính bầu Kiên và Bình đã thực
hiện cho ACB. Một là đại gia, một là thống đốc, nhưng một từng
là “trùm mafia” , một từng là “soái” khi cả hai cùng “khét
tiếng một thời” ở đông Âu và Liên xô cũ.
Thủ đọan đó được tóm tắt thế này:
– Southerbank (PNB) công bố ra công chúng một lãi suất tiền gửi đặc biệt, vượt xa các ngân hàng khác.
–
Cùng lúc đó Ngân hành nhà nước siết lãi suất tiền gửi bằng
đồ̀ng đôla, kêu gọi gửi tiết kiệm bằng tiền đồng, lãi suất cao
mà ổn định, có nhà nước đảm bảo.
– Cách thức này đánh vào tâm lý hám lợi của dân chúng, thu hút nhanh chóng tiền gửi của số đông dân có tiền.
– Bằng lượng tài sản tăng lên nhờ tiền gửi của dân, PNB phát hành cổ phiếu và công bố tăng vốn điều lệ.
– PNB, tức là Trầm Bê thành lập một loạt các công ty con do con cái, họ hàng hoặc người tin cậy đứng tên.
–
PNB cho các công ty này vay những khoản tiền lớn không yêu cầu
tài sản thế chấp. Rút hết số tiền gửi của dân, biến số tiền
dân này thành tài sản của các công ty người nhà.
– Ngân
hàng nhà nước rót vốn cho PNB giúp PBN lấp chỗ trống, đối phó
với việc rút tiền của dân, che giấu tình trạng trống rỗng
không có thanh khoản.
– Các công ty này dùng các khoản
tiền vay đó mua cổ phần của chính PNB vưà phát hành, tạo nhu
cầu giả kích cho cổ phíêu tăng vọt, sau đó sử dụng khoảng
chênh lệch giá vốn hoá để tăng tài sản giả tạo.
– Tiếp
tục phát hành cổ phíêu khống lượng lớn, khiến giá cổ phiếu
xuống thấp, lại dùng tiền vay mua vào, kích gía và hút đầu
tư.
– Ngân hàng nhà nước rót tiếp vốn để PNB Công bố tăng
tài sản, công bố các báo cáo tài chính với lợi nhuận trước
thuế hấp dẫn, đồng thời tăng lãi suất tiền gửi không một ngân
hàng nào cạnh tranh nổi, cuốn hết tiền dư trong dân.
–
Bắt đầu chiến dịch thâu tóm Sacombank. Cha con Trầm Bê bắt đầu
rút tiền của PNB bằng cách cho các công ty gia đình vay, sau đó
chuyển lại cho cha con Trầm Bê mua hết các cổ phiếu phát hành
mới của Sacombank, đồng thời vừa vận động vưà tung tin thất
thiệt, vừa gây áp lực thông qua ngân hàng nhà nước để các cổ
đông chiến lược của Sacombank mất lòng tin, hoảng sợ và nhượng
lại các cổ phần của họ.
– Ngân hàng nhà nước liên tục
tổ chức các đoàn kiểm tra Sacombank, công bố những kết luận
lập lờ, kết hợp với việc tung tin đồn những bê bối đe dọa
pháp lý đối với Sacombank. gây sức ép với thị trường để cổ
phiếu Sacombank mất giá, bán ra ồ ạt. Nhân cơ hội đó Trầm Bê
tận thu gom hết.
– Sau 3 năm như vậy, cuối cùng, Đặng văn
Thành buộc phải đầu hàng, chấp nhận sáp nhập với PNB. “Theo
Quyết định số 1844 ngày 14/9/2015 của Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, Ngân
hàng TMCP Phương Nam (Southern Bank) chính thức sáp nhập vào Ngân hàng
TMCP Sài Gòn Thương Tín (Sacombank) từ ngày 01/10/2015”.
“Việc
Southern Bank sáp nhập vào Sacombank là phù hợp với định hướng chung của
Chính phủ và NHNN trong chương trình tái cấu trúc hệ thống ngân hàng
nhằm mang đến cho thị trường những định chế tài chính lớn mạnh, an toàn
và chuyên nghiệp hơn.”
Nhưng chính thông tin từ Ngân hàng nhà
nước, “ngân hàng Phương Nam của Trầm Bê chỉ có vốn điều lệ là 4.000 tỷ
đồng, tổng dư nợ là hơn 51.000 tỷ đồng nhưng nợ xấu là 23.319 tỷ đồng
chiếm 45,46% tổng dư nợ; lỗ lũy kế 15.763 tỷ đồng, âm vốn chủ sở hữu
11.659 tỷ đồng”. “Trong đó tổng dư nợ liên quan đến Trầm Bê là 29.625 tỷ
đồng. Phần lớn tài sản đảm bảo là các khối bất động sản chưa đủ điều
kiện thế chấp hoặc chưa sang tên đổi chủ, sai về thủ tục pháp lý hoặc
được đánh giá quá cao. Nếu định giá lại thì giảm đi khoảng 10 ngàn tỷ
đồng”.
Âm mưu của Trầm Bê do Bình chỉ đạo là dùng năng
lực tài chính của Sacombank và lượng khách hàng trung thành
rất lớn của Sacombank để vưà che đậy vừa giải nợ dần dần cho
PNB, lấp chìm khoản rút khống gần 40.000 tỷ chiếm đọat.
Trong
số tiền chiếm đọat này, không ai biết có bao nhiêu vào túi
thống đốc Nguyễn Văn Bình và Nguyễn Đức Kiên (vợ), nhưng có một
khoản 1.500 tỷ mà PNB trả cho Quỹ đầu tư Bản Việt của Nguyễn
Thanh Phượng, con gái thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng để thanh toán
“hợp đồng tư vấn tái cơ cấu”.
Thống đốc Bình là người
có tài, từng tốt nghiệp toán kinh tế tại Đại học tổng hợp
Lômônôxốp, một dạng Harvard uy danh nhất của nền đại học của
Nga. Phải thưà nhận rằng trong lịch sử ngành ngân hàng, không
có người nào giỏi lý thuyết tiền tệ và thông thạo thực hành
tiền bạc như Bình. Ngay chính đám đại gia gốc Hoa tại Sài Gòn
cũng phải lắc đầu chịu trận, qua hai chiến dịch “giá hối đoái
đô-la” và chiến dịch “đổi vàng”. Nhưng người Tàu không bao giờ
thua, bất kể đối thủ là ai. Bởi vì không có ai hiểu và sử
dụng diệu nghệ hơn họ quy tắc vạn năng “nếu không mua được bằng
tiền, thì có thể mua được bằng rất nhiều tiền”.
Trầm
Bê đã mua được hết, nhưng không bằng tiền túi của ông ta, mà
bằng một phần trong số tiền của chính những kẻ đó đem lại cho
ông ta, bằng quyền.
Cái quyết định “Chấm dứt vai trò
của Trầm Bê tại Sacombank” chiều ngày 24/02 vừa rồi đánh dấu
sự kết thúc một giai đọan khó khăn của Ngân hàng nhà nước,
nhưng có thể báo hiệu một lọat những biến cố khác sắp tới.
Cả
3 nhân vật lội ngược dòng trong đại hộ đảng XII vưà rồi, bây
giờ đã lộ diện là bị đẩy lên, bị buộc phải lên, vì chỉ có
lên thì mới cùng một lúc đảm bảo được hai mục đích: “ra khỏi
vị trí” và giữ được “ổn định”. Ra khỏi vị trí để dọn nhà,
và ổn định để giữ cho “bình” khỏi vỡ.
Vở tuồng diễn trên sân khấu Việt đang chuẩn bị vào những hồi sôi động và hấp dẫn nhất.
Nhưng
người nào là đạo diễn chính những màn kịch sắp tới đây còn
chưa lộ diện. Hãy chờ xem, nếu tới đây chính phủ trình Quốc
hội phê chuẩn “luật xử lý quá khứ”, tức là luật xử lý những
tội phạm thuộc quá khứ, thì chắc chắn sẽ có những người
từng là khổng lồ sẽ rớt như táo héo, kể cả đang tập làm
lương thiện cũng chưa chắc thóat được tội.
Ba X dù sao
cũng chỉ là một học sinh lớp ba phổ thông, nhưng cựu thống đốc
Bình nếu không dùng được vào đâu đó thì kể cũng là lãng
phí.
Bùi Quang Vơm
Khai Dân Trí | Bùi Quang Vơm |
No comments:
Post a Comment