Văn Quang - Viết từ Sài Gòn, ngày
02.6.2013
Thượng
bất chính, hạ tắc loạn
Trong khi Quốc hội VN đang thảo luận sôi nổi về các vấn
đề lớn và chuyện lấy phiếu tín nhiệm chưa diễn ra, người dân vẫn lặng lẽ chờ đợi
xem cái gì sẽ xảy ra với những chuyện ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi thiết
thân của mình như nhà đất của mình có thật sự là của mình không hay chỉ là của…
nhà nước, chuyện hộ khẩu và nhập cư vào thành phố được giải quyết ra sao, chuyện
tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do báo chí là những quyền căn bản của con
người sẽ được quy định rõ ràng như thế nào…
Những buổi họp quan trọng của các ông bà đại biểu sẽ được
truyền hình trực tiếp cho dân chứng kiến, chắc chắn sẽ có nhiều ông bà “nghị”
phát biểu rất hăng, rất “hùng hồn” để chứng tỏ năng lực và tài “kinh bang tế
thế” của mình. Tuy nhiên những ý kiến “hùng hồn” đó có được thực hiện hay không
lại là việc khác, phải chờ đến cuối kỳ họp mới biết được. Người dân bây giờ khôn
lắm, họ tin vào kết quả chứ không tin vào lời hứa dù cho có “hùng hồn” đến đâu
cũng cần phải xem sự thực hiện thế nào.
Trong khi đó, hiện tượng xã hội có quá nhiều thứ để người
dân hãi hùng, trước hết là chuyện thực phẩm nào cũng bị tẩm chất độc, điều đáng
nói là những thứ hàng độc đó không chỉ là hàng của Trung Quốc mà là của chính bà
con ta sản xuất ra, buôn bán tràn lan từ thành phố đến đồng quê. Đó chính là thứ
bà con ta đầu độc lẫn nhau, mình tự hại mình.
Những chuyện đó xin để nói sau. Có một chuyện tưởng như
là “chuyện tất nhiên”, người dân ai cũng biết, nhưng… may quá, mãi đến nay mới
thấy một “cơ quan nghiên cứu” công bố rộng rãi cho nhân dân được biết! Thôi thì
“có còn hơn không”, hãy tạm căn cứ vào những số liệu này để thấy được tình hình
quan chức và doanh nghiệp (DN) bắt tay nhau “chặt chẽ” như thế nào.
Những mối “quan hệ đen”
Lần đầu tiên Ủy ban Kiểm tra Trung ương xây dựng đề tài
nghiên cứu khoa học về mối quan hệ không bình thường của cán bộ, đảng viên có
chức quyền với doanh nghiệp để trục lợi. Những cú bắt tay đó được gọi là “quan
hệ đen”.
Theo thống kê, từ năm 1986 đến nay, nạn tham nhũng của
quan chức tăng lên rất nhanh, trong đó có hơn 31,5% liên quan đến doanh nghiệp
(DN). Chuyển sang kinh tế thị trường, hội nhập, tình trạng quan chức thông đồng
với DN vụ lợi xuất hiện ngày càng nhiều, có dấu hiệu ngày càng trầm trọng hơn
trong tất cả các lĩnh vực.
Các ông chủ DN tạo quan hệ 2 chiều trong việc quan chức
dàn xếp để DN nhận được ưu đãi. Ngược lại, DN đóng góp vào sự phát triển của địa
phương để làm nổi bật thành tích của quan chức hoặc là cung cấp cho bản thân
quan chức các phương tiện để có thể leo cao hơn hoặc để lo lót, chạy chọt khi DN
phạm sai lầm và cung phụng cho những người thân thiết của quan chức.
Kết quả khảo sát của Thanh tra nhà nước trong năm 2012
cho thấy:
Những con số đáng giật mình
- 24,7% cán bộ công chức được hỏi thừa nhận có
hiện tượng quan chức nhận tiền hoặc quà biếu để giải quyết công việc có lợi cho
người đưa tiền, quà.
- 20,3% thừa nhận có chuyện DN mời quan chức đi du lịch,
vui chơi, ăn uống để vụ lợi.
- 13,6% thừa nhận có hiện tượng bao che, bảo lãnh cho
người có hành vi sai phạm để vụ lợi.
Ngoài ra, theo kết quả khảo sát xã hội học do Thanh tra
Chính phủ chủ trì trong năm 2012, có sự hỗ trợ của Ngân hàng Thế giới, 50% DN
được hỏi cho rằng nhóm các DN có quan hệ với quan chức có ảnh hưởng ngày càng
mạnh mẽ đến hoạch định chính sách. Nói rõ hơn là DN bàn kế để quan chức có quyền
lực ban hành những chính sách, những nghị định, lệnh lạc có lợi cho DN và nhóm
cùng làm ăn với mình.
Cuộc khảo sát năm 2012 của Thanh tra Chính phủ cũng cho
thấy khi được hỏi trong 12 tháng qua, DN có nhận được các dạng yêu cầu vụ lợi
của cán bộ công chức hay không, 5% số DN thừa nhận là có nhận được đề nghị bán,
cho thuê và chi tiêu cá nhân; 15% DN gặp tình trạng cán bộ công chức lợi dụng
quyền lực để gợi ý DN tặng quà.
Đó là những con số đã được “kiểm chứng”, tất nhiên còn
những con số chưa được kiểm chứng bằng các cuộc “nghiên cứu”, “hội thảo” nằm ở
phía sau, con số chắc còn cao hơn nữa.
Bảo kê và buôn lậu
Bảo kê của những người có chức, có quyền cho DN buôn lậu
cũng khá phát triển trong thời gian qua thể hiện không chỉ qua các vụ án đã xét
xử (như vụ Tân Trường Sanh, vụ án hang Dơi, vụ án Nguyễn Thị Ngọc Liên ở Công ty
Thiên Lợi Hòa...) mà còn chứng minh bằng thực tế hàng lậu được bày bán trong
nước. Việc bảo kê có khi rất công nhiên (như trường hợp Nguyễn Ngọc Kiên, nguyên
phó chủ tịch Thường trực UBND tỉnh Lào Cai, ký 14 văn bản cho phép các DN nhập
khẩu thuốc lá lậu vào Việt Nam), có khi rất tinh vi như che giấu dưới hình thức
tạm nhập tái xuất. Theo cơ quan phòng chống buôn lậu, hằng năm, Việt Nam thất
thu ngân sách Nhà nước hàng ngàn tỉ đồng do nạn buôn lậu. Đây là một thí dụ điển
hình:
Xe biển xanh chở hàng ngàn gói thuốc lá lậu của VP
tỉnh ủy Bến Tre
Mới trong tuần này, ngày 28-5 vừa
qua, Công an TP. Cao Lãnh (tỉnh Đồng Tháp) đã tạm giữ hình sự tài xế lái chiếc
xe biển xanh (số xe của nhà nước) chở thuốc lá lậu.
Công an TP. Cao Lãnh phối hợp cùng lực lượng CSGT trên
QL30, đoạn đi qua xã Mỹ Tân, (TP. Cao Lãnh) đã kiểm soát chiếc xe hơi mang bảng
số: 71A – 000.13 do tài xế Trần Trúc Lâm (SN 1983, ở tại xã Sơn Phú, huyện Giồng
Trôm, tỉnh Bến Tre) lái xe.
Trên xe, CA đã phát hiện chở hơn 6.000 gói thuốc lá ngoại
nhập lậu. Ngay trong đêm, cảnh sát đã lập biên bản tạm giữ toàn bộ số tang vật
nói trên. Tài xế Lâm đã thừa nhận vận chuyển thuê số thuốc lá lậu này từ Thị xã
Hồng Ngự về tỉnh Bến Tre tiêu thụ.
Sáng 28-5 vừa qua, xác nhận với PV báo chí, cán bộ Văn
phòng Tỉnh ủy Bến Tre cho biết, chiếc xe biển xanh 71A – 000.13 bị Công an Đồng
Tháp bắt giữ khi chở thuốc lá lậu có nguồn gốc từ cơ quan này. Tất nhiên anh tài
xế chỉ là người lái thuê hoặc thừa lệnh một quan chức nào đó trong VP tỉnh ủy.
Cho đến giờ này chúng ta chưa biết vị quan chức nào sử dụng chiếc xe này hoặc có
quyền ra lệnh cho chiếc xe này “đi công vụ”.
Có lẽ nhiều bạn nghĩ rằng quan chức nào chơi bạo như thế.
Thật ra chuyện này không phải là chuyện lạ, nó có thể xảy ra ở nhiều nơi nên nó
trở thành “chuyện bình thường”.
Nhưng lại cũng có thể anh tài xế hoặc một anh cấp lằng
nhằng nào đó sẽ trở thành “kẻ hy sinh” cho “chính chủ”. Đó cũng là “kịch bản”
vẫn thường xảy ra. Cho nên chúng ta thường chỉ thấy mấy anh “vớ vẩn” phạm trọng
tội chứ ít khi thấy quan lớn phạm tội.
Một thí dụ khác ngày 30-5 vừa có thông tin: Trần Thị To ở
Tiền Giang lừa đảo 11 tỷ đồng của 13 người cùng tỉnh. Các nạn nhân đã trình báo:
“Trong hầu hết các vụ lừa đảo của Trần Thị To bao giờ cũng có sự xuất hiện của
một vị cán bộ lãnh đạo cao cấp tỉnh Tiền Giang. Vì tin tưởng vào uy tín của
người này, nhiều người dân đã giao tiền và tài sản của mình cho Thị To vay mượn
để rồi lâm vào cảnh “tiền mất tật mang”. Chưa biết rõ danh tính vị “lãnh
đạo” này. Chỉ cần quan to có mặt đã đủ cho bà chủ DN lừa được rồi. Thế mới biết
quen quan to có lợi như thế nào.
Trên đây là vài hình ảnh điển hình cho những vụ quan buôn
lậu lẻ tẻ, chưa nói tới những vụ hợp tác làm ăn quy mô lớn với các tay tổ DN kết
thành những “nhóm lợi ích” ăn chia còn đậm hơn.
Ba nhóm lợi ích phá hoại kinh tế
Ông Nguyễn Thế Bình, Vụ trưởng Ban Nội chính Trung ương,
cho rằng tác hại của “mối quan hệ không bình thường” là vô cùng lớn, nó không
chỉ làm chậm phát triển kinh tế, làm giảm sút lòng tin mà còn là cội nguồn, là
cái gốc của tham nhũng. Ông Bình cũng chỉ ra 3 nhóm “quan hệ không bình thường”
mà ông cho rằng rất nguy hiểm.
- Thứ nhất là nhóm chung lợi ích. Nhóm này thực chất họ
đã bắt tay với DN để biến lợi ích của Nhà nước, nhân dân thành lợi ích của nhóm.
Nhóm này gây ra tác hại vô cùng lớn, sẵn sàng bỏ đi hàng chục ngàn tỉ đồng để
mua tàu cũ nát như trong vụ án Vinashin, Vinalines...
- Nhóm thứ 2 là nhóm nhũng nhiễu, gây khó cho DN để trục
lợi, buộc DN phải bôi trơn, đưa hối lộ như vụ án Huỳnh Ngọc Sĩ trong dự án đại
lộ Đông Tây.
- Nhóm thứ 3 là nhóm đe dọa trắng trợn, có tính chất
cưỡng đoạt tài sản của DN. Tài sản tuy không lớn bằng 2 nhóm trên nhưng nó gây
phẫn uất của DN và xã hội.
Những chuyện này không xa lạ với người dân Việt và cả với
bạn đọc ở nước ngoài. Nó chỉ “mới” khi một “Ủy Ban ” bây giờ mới “nghiên cứu” và
công bố những con số cụ thể, người dân chẳng có cách nào thống kê được tuy rằng
họ biết từ lâu và biết rất rõ. Biết mà chẳng làm gì được, những cảnh ấy vẫn
ngang nhiên tái diễn.
Thế nên “thượng bất chính, hạ tắc loạn” là chuyện tất
nhiên. Quan tham buôn lậu, kết bè kết nhóm thì dân buôn bán cũng “học tập” theo
đó mà lộng hành.
Chúng ta đang giết lẫn nhau
Trong phần này, tôi chưa nói đến những mưu kế cùng sản
phẩm độc hại của Trung Quốc ồ ạt tung vào thị trường VN trong thời gian vừa qua,
không từ một thủ đoạn nào họ không dám làm. Đó chính là một cuộc xâm lăng, từ
việc dùng tàu sắt đâm thẳng vào tàu đánh cá của ngư dân đến việc xuất sang VN
những thứ đồ chơi của trẻ em nhiễm độc gây ung thư… Phải một bài dài mới phân
tích hết được thủ đoạn ngày càng tàn độc của “người bạn láng giềng bốn không
tốt, 16 chữ đen xì” này, chúng ta sẽ bàn đến vào một bài khác.
Ở đây tôi chỉ nói đến những thủ đoạn của chính đồng bào
chúng ta hạ độc người dân VN mình.
Các cụ ta đã dạy “thượng bất chính hạ tắc loạn”, nôm na
là người trên không liêm chính thì người dưới tất phải loạn. Loạn ở đây có nghĩa
là loạn về đạo đức, về nhân cách. Cho nên những con buôn bất lương ở VN ngày
càng nhiều cũng vì thế. Tôi không dám nói tất cả con buôn đều như vậy, nhưng sự
thật là ngày càng nhiều người buôn bán có muốn lương thiện cũng không được, bởi
lương thiện lấy tiền đâu “bôi trơn”, lấy gì “cống nộp” cho các quan hàng tháng
chỉ để kiếm một chỗ ngồi, chỉ mong được yên thân, chưa nói đến chuyện được buôn
gian bán lận. Vả lại nhà anh hàng xóm bỗng chốc xây lên bốn năm tầng, con đi xe
hơi, du học Mỹ, Úc, Canada. thế mà nhà mình cứ cái xe gắn máy cà tàng đi miết,
không đủ tiền đóng học phí cho con. Và hàng trăm thứ xa hoa khác xung quanh
quyến rũ mời gọi. Tất cả những thứ đó bào mòn sự lương thiện của con người. Một
người buôn gian bán lận rồi mười người, hai mươi người không hoặc chưa bị trừng
phạt, nên cấp số cứ nhân lên thành một xã hội loạn. Người ta thản nhiên dùng mọi
cách để kiếm tiền, không từ một thủ đoạn gian manh nào không làm, dù làm để hại
ngay bà con anh em mình. Một phần cũng do anh bạn láng giềng làm cho hư
thân mất nết, chỉ cho chúng ta cách giết lẫn nhau mộc cách “ngọt
ngào”.
Ăn gì cũng có thể chết
Những ngày gần đây, người dân Sài Gòn trở nên hoảng sợ
với những tin tức hàng ngày về đồ ăn thức uống, cái gì cũng có độc. Người ta
tưởng như ăn cái gì cũng có thể lăn đùng ra, không chết cũng ngắc ngư giống như
hàng trăm công nhân ngộ độc nằm lăn lóc trong bệnh viện. Chính tôi và gia đình
tôi và nhà hàng xóm cũng phát hoảng khi đọc hàng tin trên hầu hết các báo VN với
cái tiêu đề “Người Hà Nội: Sáng phở thịt thối, trưa bún chả hóa chất”.
Như thế người Sài Gòn và các tỉnh thành cũng “được thừa
hưởng” phở và bún chả chẳng khác gì dân Hà Nội. Mời bạn xem qua cách chế biến
món ăn của thời đại ngày nay:
- Nước phở chế biến từ thịt ôi
thiu
Khi ăn những bát phở thởm ngon, ít người biết rằng nhiều
quán phở, quán bún tại Hà Nội chỉ cần bỏ ra 50.000 là có vài chục lít nước phở
chế sẵn từ nước luộc và ép các loại thịt ôi thiu làm ruốc.
Nước phở loại này được lấy từ nước luộc các loại
thịt ôi, thối được chế làm ruốc. Các loại thịt ôi, thối được đưa vào
luôc, rồi ép để lấy bã làm ruốc, các loại nước ép luộc thịt, nước ép
thịt, thậm chí là loại nước rửa chảo xào thịt được tận dụng đế bán làm nước
phở.
Cuối mỗi ngày, các loại thịt nhập về chế biến, hầu
hết là các loại thịt ế, ôi thiu tại các chợ lớn nhỏ tại Hà Nội, rồi thịt lợn xề,
lợn bột, lợn ốm, lợn chết được mang về, luộc lên là có các loại thịt trắng
muốt, làm ruốc trông rất bắt mắt. Loại nước luộc chỉ cần để lắng, gạn ra là có
thể bán cho các cửa hàng phở ngon lành.
Thậm chí, những hôm khách đông tiệm bán phở còn không
có hàng để bán, họ phải pha với đường hóa học, thêm gia vị để tạo mùi
vị.
- Bún chả vàng thơm nhờ tẩm hóa
chất
Tại khu vực quầy hương liệu trong chợ Đồng Xuân, Hà Nội
có thể dễ dàng để mua được loại hương liệu mà các hàng bún chả thường dùng để để
tạo mùi, tạo màu cho món chả nướng giúp chả có màu đẹp và thơm ngon, cuốn hút.
(Ở Sài Gòn và tỉnh lân cận có thể tìm mua các loại hóa chất này ở chợ Kim
Biên)
Để làm món nướng như vịt nướng, thịt nướng các hàng quán
không thể thiếu 2 loại phụ gia đó là một lọ hỗn hợp như dạng sa tế và một gọi
bột màu trắng. Những lọ phụ gia như thế chi chít chữ Trung Quốc, không có lấy
một dòng phụ đề nào bằng tiếng Anh hay tiếng Việt, chất bột trắng được đựng
trong túi nilon, không nhãn mác. Mỗi lọ có thể dùng cho 30kg thịt. Chỉ cần ướp
qua thịt trước khi nướng là chả có màu vàng ngon, thay vì màu trắng nhờ nhờ. Hầu
hết các quán bún chả đều phải dùng đến loại này vì thịt họ dùng để làm chả toàn
là thịt ế, thịt ôi từ hôm trước hoặc thịt lợn bệnh và chất này sẽ loại bỏ
hết mùi ôi, thiu của thịt”.
Chưa hết, còn vô số nhửng tin tức “lặt vặt” cũng
kinh hoàng không kém như:
Nem chua Thanh Hóa làm từ bì heo bẩn; biến thịt thối
thành thịt tươi; heo bệnh thành thịt quay;
thịt thối thành lạp xưởng; trứng bẩn trứng thối tràn ngập
các chợ.
Ngay cả những loại trái cây hàng ngày người dân thường
dùng cũng bị tẩm độc.
Đu đủ tẩm hóa chất Trung Quốc chín nhanh rất
đẹp
Đu đủ sau khi hái xuống, được nhỏ một chút dung dịch của
Trung Quốc vào phần cuống, chỉ sau 1 ngày quả chín vàng, ruột đỏ rất bắt mắt
đánh lừa hầu hết mọi gia đình bình dân VN.
Loại thuốc có khả năng “phù phép” này có giá bán 5.000
đồng/1 lọ 5ml. Trên bao bì ghi hạn dùng 2 năm, nhưng không ghi ngày sản
xuất và chỉ có vài dòng chữ tiếng Trung Quốc. Tìm mua loại hóa chất này rất khó,
chỉ những chủ buôn hoa quả lớn hoặc dựa vào mối quen mới mua được. Loại hóa chất
Trung Quốc này ban đầu các chủ buôn dùng cho chuối, nhưng giờ được sử dụng cho
cả đu đủ.
Những chủ buôn sau khi thu mua đu đủ về sẽ dùng hóa chất nhỏ trực
tiếp lên phần cuống của quả, việc nhỏ phải hết sức tỉ mỉ, nếu không đúng phần
cuống thì quả sẽ héo quắt hoặc thối nhũn. Đu đủ sẽ chín 1 ngày sau khi dùng hóa
chất nên sau khi được nhỏ thuốc, đu đủ được bọc báo và đặt vào trong thùng xốp
dán kín băng dính rồi chở đi tiêu thụ. Chuối cũng được “chế biến” tương tự nên
trái nào cũng chín mọng, vàng ươm.
- Dừa tẩy trắng độc
hại
Hóa chất tẩy trắng dừa có thể là một loại axít gốc phốt
pho và lưu huỳnh, chỉ được dùng với liều lượng phù hợp. Nếu sử dụng vô tội vạ sẽ
rất nguy hiểm cho người tiêu dùng.
Chị Tiên, chủ một vựa dừa, cho biết chỉ cần ra chợ Kim
Biên, ghé vào bất cứ tiệm hóa chất nào hỏi mua chất tẩy trắng dừa sẽ được giới
thiệu 2 loại bột màu trắng, không bao bì, nhãn mác với giá bán khoảng 125.000
đồng/kg. Mỗi thùng nước khoảng 20 lít pha trộn với 6 muỗng bột (3 muỗng loại
này, 3 muỗng loại kia) rồi ngâm dừa vào, chờ nước thấm hết vào là xong.
Một bác sĩ chuyên về an toàn vệ sinh thực phẩm cho biết
hóa chất tẩy trắng dừa có thể là một loại axít gốc phốt pho cộng với lưu huỳnh,
chỉ được dùng với liều lượng phù hợp, có kiểm soát. “Sử dụng chất tẩy trắng vô
tội vạ rất nguy hiểm cho người tiêu dùng. Chỉ cần thường xuyên chạm tay vào lớp
vỏ bên ngoài cũng đã có hại rồi, nói gì đến việc hóa chất đó thấm vào ruột và
nước dừa. Dùng hóa chất này rất dễ dẫn đến các bệnh liên quan đường tiêu hóa, hô
hấp, nếu tích trữ trong người nhiều và lâu dài sẽ gây ra các bệnh lý khó
lường.
Rượu pha bằng... thuốc sâu và phân lân bán khắp Hà
Nội
Tại hầu hết các quán cơm bình dân, quán nhậu trên địa bàn
các quận Long Biên, Cầu Giấy, Thanh Trì, Hoàng Mai, Từ Liêm (Hà Nội)… rượu độc
sau khi được đưa về sẽ được giới thiệu là “rượu quê cực êm, cực phê”, bày bán
tràn lan giá 20 - 30 ngàn đồng/lít.
Khi tìm hiểu từ một số nhân viên chuyên chở rượu, chất mà
người phụ nữ trên dùng để pha với rượu là… thuốc sâu và phân lân. Vậy là rượu
cồn đã độc, lại càng “phê” thêm vì thuốc trừ sâu và phân bón. Theo một nhân
viên, mỗi ngày quán này tiêu thụ hết khoảng bốn thùng phuy rượu độc.
Do uống phải rượu độc, không ít “đệ tử Lưu Linh” đã hôn
mê bất tỉnh nhập viện, thậm chí phải vào bệnh viện tâm thần điều trị. Theo thống
kê từ bệnh viện tâm thần Hà Nội, mỗi tháng có ít nhất 40 người loạn thần nhập
viện. Người điều trị nhanh nhất cũng mất 2 tháng, nhiều người phải nằm viện điều
trị cả năm. Nguyên nhân lớn do các bệnh nhân uống quá nhiều rượu có
độc.
Chơi cũng chết
Đồ chơi Trung Quốc đang tràn ngập thị trường VN bởi mẫu
mã đa dạng, màu sắc rực rỡ và trên hết là giá rẻ. Những loại đồ chơi bằng nhựa
dành cho trẻ nhỏ , khi sản xuất thường không thể thiếu phthalates - chất được
dùng làm phụ gia tăng độ dẻo cho nhựa. Theo Tiến sĩ Nguyễn Duy Thịnh - Viện Công
nghệ sinh học và thực phẩm, Đại học Bách khoa Hà Nội - nếu chất phthalates theo
đường tiêu hóa vào cơ thể sẽ làm rối loạn hoạt động của các tuyến nội tiết như:
Bé gái bị dậy thì sớm, còn nam thì cơ quan sinh dục bị teo lại... Đặc biệt, nếu
trẻ ngậm đồ nhựa trong miệng, phthalatses nhanh chóng hòa tan trong nước bọt và
chất này sẽ trực tiếp đi vào cơ thể.
Ngoài ra, theo một số kết quả giám định gần đây của Viện Khoa học vật liệu ứng dụng và Viện Công nghệ hóa học kiểm tra, hầu hết đồ chơi bằng nhựa của Trung Quốc như: Súng gươm, lựu đạn, kể cả lồng đèn... đều sản xuất bằng các loại nhựa tái chế, trong đó có chứa chất cadimi (Cd) cao gấp nhiều lần mức cho phép. Đây là một trong ba kim loại độc hại đối với cơ thể con người, có thể gây ung thư tuyến tiền liệt, ung thư phổi, dị tật thai nhi...
Không liều thì… sang Tây mà sống
Thưa bạn đọc, tôi không kể hết những đồ ăn thức uống có
pha “hóa chất độc hại” hiện nay đang có mặt ở hầu hết các tiệm ăn, quán nước
khắp các tỉnh thành cho đến quận huyện tại VN. Toàn là những thứ bà con mình hại
nhau. Kể nhiều quá e rằng có nhiều vị về VN phải mang sẵn các thứ đồ hộp từ nước
ngoài về. Chắc có vị thắc mắc tại sao dân VN vẫn ăn mà không chết? Xin thưa là
chết nhiều rồi nhưng chết vì các loại bệnh lâu ngày tích tụ lại nên không thể
kết luận là tại đồ ăn. Chất độc âm thầm tàn phá cơ thể sinh ra đủ loại bệnh. Vì
thế, bệnh viện ở VN lúc nào cũng đầy ắp, phải nằm 3-4 người 1 giường và nằm cả
dưới gầm giường là chuyện tất nhiên.
Vả lại là dân VN sống ở thời này là phải liều mới sống
được. Không liều thì… sang Tây mà sống!
Văn
Quang
Khai Dân Trí | Văn Quang |
No comments:
Post a Comment